Tần Viễn hôn Hoa Ly rất sâu, không những không muốn dứt ra mà còn dồn cô vào chân tường. Nụ hôn nồng nàn này làm cả người cô như bị lửa thiêu đốt, muốn tránh né cũng không được. Hai người dẫn dắt nhau sa vào biển tình, Hoa Ly vô thức chạm tay lên áo vest của Tần Viễn rồi kéo nó xuống, anh cũng nương theo mà cởi ra ném lên ghế sô pha.
Cúc áo trên cùng được Hoa Ly cởi ra, hai người cuồng nhiệt đến mức quên cả đây đang là phòng khách. Hơi thở của Tần Viễn trở nên dồn dập, anh hôn ghì lên môi cô, sau đó trượt xuống xương quai xanh trắng nõn nà.
"Đừng đừng. Chúng ta... Lên phòng đi!"
Anh nhìn cô cong môi cười, khom người xuống bế cô đi thẳng lên phòng. Trong phòng gió luồng vào mát mẻ, nhưng hai người đang ở trên giường thì quấn lấy nhau mồ hôi nhễ nhại. Đến cả cửa phòng cũng không kịp khoá.
"Viễn à! Mẹ để quên đồ ở trong... Ôi trời ơi..."
Tần phu nhân không nghĩ rằng bên trong phòng đang xảy ra "hỗn chiến " nên rất tự nhiên mà đẩy cửa bước vào. Nào ngờ bà lại đứng hình một phen, khi nhìn thấy Tần Viễn phủ lên người của Hoa Ly, áo quần lộn xộn, môi vẫn còn quấn lấy nhau chưa dứt ra được. Bà hoảng hồn che mắt lại, còn hai người thì luống cuống ngồi dậy chỉnh sửa áo quần.
"Mẹ nói mình đến nhà bạn mà? Sao bây giờ lại..."
Hoa Ly đỏ mặt không dám nhìn bà, cô vội vàng ngồi dậy quay người sang xỏ dép rồi nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-2-mai-cuong-si/3001098/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.