"Mẹ! Con không có ngang bướng đâu!"
"Thế thì cuối tuần này theo mẹ sang Tần gia để gặp người ta."
Hoa Ly nhìn Diệp phu nhân chớp mắt, hai gò má thoáng chốc đã đỏ lên. Mặc dù lúc này cô và Tần Viễn vẫn chưa từng gặp nhau, nhưng danh tiếng của anh ở trường cô vừa nghe qua đã biết. Trong lòng có chút mến mộ, nhưng cũng khó tránh khỏi những ngại ngùng của một cô gái chưa tròn đôi mươi.
Ngày hôm ấy là một ngày trời nắng đẹp. Xe của Diệp gia đã ở dưới cổng nhà Tần gia, Diệp phu nhân và Hoa Ly được đón tiếp nhiệt tình mời vào trong nhà. Lúc này Tần Viễn ở trong phòng xem tài liệu chuẩn bị cho kì thi, không để tâm lắm đến chuyện hôn ước.
"Viễn à! Xuống lầu nhanh lên con!"
Tần lão gia đứng ở trước cửa phòng, vừa gõ cửa vừa gọi mấy lần anh mới chịu thay quần áo ra ngoài. Hoa Ly ngồi ở phòng khách cùng với mẹ, được Tần phu nhân liên tục khen ngợi.
"Con bé đúng là càng lớn càng xinh đẹp."
"Cảm ơn bác ạ!"
Lúc này, Tần lão gia đi cùng với Tần Viễn xuống lầu. Anh mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt, mái tóc chải gọn gàng, khuôn mặt điển trai mang chút nét lạnh lùng và kiêu ngạo. Cô ngước mắt nhìn lên, gương mặt yêu kiều ấy tuy chỉ thoáng qua nhưng đã đọng lại trong mắt anh từ bao giờ. Những ngày đầu gặp gỡ nhau, Tần Viễn ngoài mặt dù có lạnh lùng và ít nói, nhưng mỗi khi thấy Hoa Ly mỉm cười, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-2-mai-cuong-si/3001088/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.