Hoa Ly mở to mắt, nhìn một người phụ nữ hiện ra sau làn khói đen đó. Cô ta chỉ xuất hiện với một nửa thân người bay lơ lửng, phần dưới đều bị khói đen bao phủ. Tần Viễn có vẻ bình tĩnh hơn cô, đôi mắt hiện lên vẻ hung dữ.
“Cô là ai? Cô muốn giở trò gì?”
Cô ta cười nhếch môi, bay đến sát gần với Tần Viễn, nhìn qua một lượt đường nét trên khuôn mặt của anh. Hoa Ly không nghĩ rằng mình có thể trơ mắt thấy cảnh tượng này, nên chỉ đành quay mặt đi nơi khác. Nhưng nào ngờ cô ta lại chẳng có hứng thú gì với anh, chỉ cười khinh một cái rồi bay đến chỗ của Hoa Ly. Tay cô ta bất ngờ chạm vào gò má của cô, mà lòng bàn tay ấy lại lạnh ngắt như băng tuyết. Hoa Ly giật mình, rút cổ lại.
“Cô làm gì vậy?”
Cô ta cong môi cười, đôi mắt nhìn Hoa Ly trở nên say đắm chưa từng có. Tay chạm lên gò má xong, cô ta còn nâng cằm của cô lên để nhìn cho thật kĩ.
“Đẹp! Thật đẹp!”
Hoa Ly thấy mình bắt đầu nổi hết da gà rồi, cô không hiểu cô ta đang nói về vấn đề gì. Lẽ nào cô ta đang khen Tần Viễn, nhưng muốn chọc tức cô nên mới làm như vậy? Lượn qua lượn lại xung quanh người của cô, cô ta khoanh tay trước ngực, nét mặt hài lòng.
“Ta chưa từng gặp được người con gái nào lại xinh đẹp đến như vậy!”
Cô ngẩn ra, sau đó nhìn cô ta cười nhạt.
“Gì vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-2-mai-cuong-si/3001060/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.