Quỷ Y cười một trận thích thú.
“Cứu? Chẳng phải cậu nói cậu hận cô ta và gia đình cô ta tận xương tủy sao?”
Tần Viễn không còn sức để nói nữa, tim anh đau đến chết đi sống lại, bắt đầu quỳ xuống dập đầu cầu xin Quỷ Y.
“Tôi cầu xin cô! Xin cô hãy cứu cô ấy! Tôi xin cô!”
Một người trần mắt thịt lạc vào cấm địa của Cửu Chi Linh đã là chuyện phi thường, bây giờ còn rơi vào tình trạng bị nó hấp thụ. Trên người cô mọc đầy hoa còn đang hoá đá, nếu cứ như vậy thì chẳng khác nào đã chết. Tần Viễn mặc kệ Quỷ Y có thể giúp được anh hay không, nhưng nếu cô ta đã không phải người thường thì nhất định sẽ có cách.
Quỷ Y nhìn anh, không hiểu sao lại không cười nổi nữa mà đứng im bất động. Cô ta sống cô độc ở nơi này mấy trăm năm, đã từng nhìn thấy qua biết bao nhiêu cặp đôi trai gái. Bọn họ hợp rồi tan, tan rồi hợp, từ những lí do hết sức nhỏ nhặt cho đến những chuyện không thể nào tha thứ. Chỉ riêng Tần Viễn và Hoa Ly, cô ta lại không nhìn ra được giữa hai người có những rạn nứt nào. Chẳng qua chỉ là vì hận thù có đời trước làm cho mâu thuẫn, tâm trí lung lay.
“Cậu thật lòng yêu cô ấy đến như vậy sao?”
Tần Viễn ngẩn đầu nhìn, vì anh dập đầu quá nhiều lần nên trán cũng đã rướm máu.
“Nếu không thì tôi đã không cùng cô ấy lao mình xuống sân thượng.”
“Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-2-mai-cuong-si/3001041/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.