Tuyết Nữ nhếch môi cười, đưa tay ra thu lấy những đoá Cửu Chi Linh về trong tay mình khiến Tần Viễn giật mình. Anh sợ cô ta sẽ giống như những lời mê hoặc khác trong cánh rừng kia, sau khi có được nó sẽ làm Hoa Ly tan biến. Đôi mắt anh thoáng hiện lên vẻ kinh hãi, khiến Tuyết Nữ phải trầm trồ.
“Người con gái này, đối với ngươi rất quan trọng sao?”
Tần Viễn nhìn cô ta chắc nịch.
“Nếu như được đổi mạng của mình cứu sống cô ấy, tôi cũng sẽ đổi.”
Tuyết Nữ gật đầu hài lòng.
“Vậy ngươi còn chần chừ làm gì nữa?”
Anh thở dài, tay chạm lên mặt băng lạnh buốt giam cầm Hoa Ly mà từ từ nhắm mắt lại. Một lần nữa mở mắt ra, đã nhìn thấy bầu trời trên đầu và xung quanh trắng muốt, đến cả chiếc váy mà Hoa Ly đang mặc trong tảng băng kia cũng là một màu trắng. Tần Viễn bất ngờ ngất đi, mọi thứ xoay vòng giống như một vòng tuần hoàn rồi quay về với quỹ đạo ban đầu.
***
Đổi lấy Cửu Chi Linh, đổi lấy màu mắt nhìn thấy được muôn sắc màu rực rỡ để hồi sinh một người. Hoa Ly? Hoa Ly?
Tần Viễn bừng tỉnh giấc, đã thấy mình đang nằm trên giường, nhìn sang bên cạnh thì lại thấy mấy thiết bị y tế. Nơi này chẳng phải là phòng bệnh sao? Anh làm sao lại có thể ở nơi này? Mọi thứ xung quanh, từ bình hoa, đến rèm cửa và đĩa trái cây trên bàn đều chỉ có hai màu đen trắng. Chuyện này không phải mơ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-2-mai-cuong-si/3001037/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.