Đã 3 năm trôi qua rồi, Mộc Huệ cô đã đánh đổi 3 năm tuổi xuân để trả nợ cho anh, nhưng cuộc đánh đổi này như vô dụng! Chẳng những không thể xóa bỏ lỗi lầm năm đó. Mà còn khiến Thừa Hạo hận cô thấu tâm gan...
Đáng lẽ ra nếu cô có thể thuận lợi sinh đứa bé này ra, Mộc Huệ có thể sẽ được tự do.
Nhưng bây giờ đứa bé đã mất, cô lại phải tiếp tục những ngày tháng của 3 năm địa ngục đó, muốn sống cũng không được, chết cũng không xong...
Ngồi trên chiếc giường to lớn, một mình ở căn phòng không một ánh đèn, máu ở dưới hạ thân Mộc Huệ liên tục tuôn ra, cô ôm bụng, cam lòng nhắm mắt, khóc đến nổi hốc mắt đỏ và sưng lên...
Vẫn như thường ngày, Tư An là một người hầu trong nhà, luôn quan tâm chăm sóc Mộc Huệ suốt 3 năm Mộc Huệ về Lâm Gia.
Tư An mang sữa và bánh ngọt đến cho Mộc Huệ, vì Tư An biết Mộc Huệ đang mang thai, sẽ rất thèm những thứ đồ ăn nhẹ....
" Phu nhân, Tư An mang sữa và bánh ngọt đến cho người đây! "
Tư An vui vẻ mở cửa phòng, ly sữa và bánh ngọt trên tay bất giác mà rơi xuống, phát ra âm thanh lớn, khiến tất cả người trong nhà thức giấc...
" Phu nhân, người không sao chứ? Sao...sao lại chảy nhiều máu như vậy! "
Tư An vội vàng chạy đến bên Mộc Huệ, sờ lên gương mặt tái nhợt của cô, Tư An không khỏi sót thương mà bật khóc. Mộc Huệ nhìn Tư An khóc mà nở nụ cười lạnh, Mộc Huệ mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-no-le/171599/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.