Suốt 5 năm qua, Tuyết Mộc Huệ cứ nghĩ anh đã có hạnh phúc mới, và đã vĩnh viễn quên đi cô. Nhưng khi gặp lại, chính miệng anh lại nói muốn sống hạnh phúc cùng mẹ con cô đến hết cuộc đời.
Trái tim cô có chút ấm áp trở lại, cô nghẹ nhàng đẩy người anh ra khỏi mình. Đôi mắt dịu dàng nhìn anh:
"Anh không hận em, đã bỏ đi không một lời từ biệt sao?"
Bắt gặp câu hỏi này từ cô, Lâm Thừa Hạo chỉ ngây ngốc cười thầm. Gặp lại sau nhiều năm xa cách, thấy cô vẫn sống khỏe mạnh, còn lặng lẽ sinh cho anh một đứa con, âm thầm có ý định sẽ nuôi con một mình. Chỉ những điều này thôi, anh cũng đã hiểu, vợ của anh đã thay đổi rồi!
Đã trở nên mạnh mẽ và trưởng thành hơn. Nhưng đến khi suy nghĩ chuyển về hướng khác, anh lại thấy có chút áy náy trong lòng!
Bây giờ, anh chỉa muốn ôm cô thặt chặt, hôn cô thật lâu! Để thỏa đi nỗi nhớ xa cách bấy lâu nay! Nhưng trở ngại lớn nhất lại là đứa con trai đầu lòng này!
Buông bỏ những suy nghĩ hỗn tạp, anh thở dài lấy một hơi. Cuối người, bế Đậu Đậu trên tay, nắm lấy tay Tuyết Mộc Huệ, nhẹ hôn lên trán cô mà nói:
"Sao anh có thể hận em chứ! Nguyên nhân em ly hôn với anh, anh đều đã biết rất rõ!"
Lâm Thừa Hạo ngừng một chút, tay vẫy vẫy gọi tài xế!
"Nào, hôm nay anh không đi làm nữa, chúng ta cùng nhau về nhà"
Lâm Thừa Hạo nắm lấy tay cô, một mực mà kéo lên xe. Không chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-no-le/1648390/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.