Giải quyết công việc cần làm xong, Ngô Nhật Phong nhanh chân đến bệnh viện, vì anh vẫn muốn chính mình chăm sóc cho Tuyết Mộc Huệ, còn nữa anh muốn xem tình hình của Lâm Thừa Hạo có chuyển biến gì tốt hơn hay không.
Ngô Nhật Phong đi vào phòng bệnh, không nhìn thấy Tuyết Mộc Huệ nằm trong phòng!
Cô ấy, tỉnh lại rồi?
Anh tự đặt câu hỏi cho bản thân, hai hàng lông mày anh cau lại, tim đập có chút nhanh. Bác sĩ, đã căn dặn chân cô không được đi lại lung tung, vừa mới tỉnh cô đã đi đâu rồi?
Ngô Nhật Phong vì lo cho sức khỏe của cô, mà chạy khắp nơi để tìm, nơi anh nghĩ đầu tiên đó là phòng bệnh của Lâm Thừa Hạo. Vì rất đơn giản, Lâm Thừa Hạo là người vừa cùng trải qua sinh tử với Tuyết Mộc Huệ.
Chắc chắn, nếu tỉnh lại người đâu tiên cô ấy nghĩ đến không ai khác chính là anh ta.
Ngô Nhật Phong trong thấy Tuyết Mộc Huệ ngồi bên trong, anh khẽ thở dài một tiếng, rồi mở cửa bước vào.
"Mộc Huệ, em không ở phòng nghĩ ngơi, đến đây để làm gì? Bác sĩ nói, chân của em tạm thời không được đi lại!"
Nghe Ngô Nhật Phong nói, cô đành cong môi cười trừ:
"Ngoài cái chân phải vô dụng này! Những vết thương ngoài da này, căn bản chúng không thể khiến em chết được! Em hiểu rõ sức khỏe của mình, anh không cần quá lo lắng cho em!"
Tuyết Mộc Huệ ngừng một chút, rồi tiếp tực nói.
"Ngược lại, là anh ấy, đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại, nhìn anh ấy thế này em thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-no-le/1648377/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.