Tuyết Mộc Huệ mí mắt nặng nề, cô từ từ đuối sức, cô quay lại đằng sau, nhìn vào gương mặt xanh xao của anh, nắm lấy bàn tay anh, mà nước mắt không ngừng tuông rơi. Lòng cô không ngừng quặn thắt những suy nghĩ...
Có lẽ, chúng ta có duyên nhưng không có nợ!
Anh và em, trời định sẽ không thể hạnh phúc sống cùng nhau. Lâm Thừa Hạo, em thật sự hối hận vì đã yêu anh, em biết tình yêu này sẽ không bao giờ có kết quả.
Bởi vì em biết, anh không yêu em, dù em có làm gì đi chăng nữa, anh vẫn sẽ hận em đến chết!
Thế mà, em vẫn đâm đầu yêu anh, dù anh có bao nhiêu người phụ nữ, em điều sẽ nhắm mắt bỏ qua.Từ đầu đến cuối, chỉ là tự em đa tình.....
Lâm Thừa Hạo, từ giờ em sẽ buông bỏ anh, cũng như là buông tha cho chính mình...
Nhưng chính ngay lúc cô định sẽ từ bỏ, thì bỗng từ đằng xa, một âm thanh cánh chừng 5 mét gọi cô, một tiếng yêu thương đến đau lòng.
“Mộc Huệ.....”
Ngô Nhật Phong nước mắt đầm đìa chạy tới trong mưa tuyết, ánh mắt anh nhìn người con gái phía trước, chân không mệt mỏi mà cứ chạy đến chỗ Tuyết Mộc Huệ.
Ngô Nhật Phong chạy đến đỡ Tuyết Mộc Huệ vào trong lòng, phút chốc hơi ấm từ người anh phả vào mặc cô, mí mắt cô giật giật, hơi thở nặng nề, yếu ớt mà nhẹ nhàng mở mắt nhìn anh.
Tuyết Mộc Huệ không còn đủ sức lực để có thể nói chuyện, cô chỉ nhìn anh nở nụ cười.
Có Ngô Nhật Phong, Lâm Thừa Hạo được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-no-le/1648374/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.