Cứ như vậy, bốn người ngồi đối diện nhau, không ai nói một lời nào. Không khí im lặng đến choáng ngợp.
Ngồi một lúc lâu, Lâm Thừa Hạo mới thở dài, mở miệng nói chuyện.
“Chuyện về nhà kết thúc ở đây được rồi!”
Không để Tuyết Mộc Huệ kịp phản ứng câu nói của anh, Lâm Thừa Hạo đã nhanh miệng nói tiếp.
“Nhật Phong, chuyện tôi bảo cậu làm, đã xong chưa?”
Lâm Thừa Hạo không vòng vo, mà trực tiếp vào thẳng vấn đề. Ngô Nhật Phong, không trả lời anh, mà chỉ im thin thít, nhẹ nhàng kéo cặp, lấy ra sắp hồ sơ, để lên bàn, đẩy về hướng Lâm Thừa Hạo.
Lâm Thừa Hạo liền cầm hồ sơ, lật hết trang này đến trang khác, kiểm tra xong hồ sơ, môi anh khẽ cong lên.
“Ngày mai xuất phát!”
Ngô Nhật Phong chỉ gật đầu, không đáp lại anh, vì Ngô Nhật Phong vẫn còn giận anh bởi nhiều chuyện đã xảy ra.
Tuyết Mộc Huệ không hiểu những lời Lâm Thừa Hạo nói, cái gì mà xuất phát. Cô tò mò, biết nếu hỏi Lâm Thừa Hạo, anh đời nào trả lời.
Vì vậy, cô chỉ có thể hỏi người bạn tốt nhất của cô, Ngô Nhật Phong.
“Nhật Phong , ngày mai anh đi đâu sao?”
Ngô Nhật Phong nhìn cô, rất dịu dàng mà nói.
“Anh và Thừa Hạo có một dự án quan trọng, cần đến Thụy Sĩ để bàn bạc!”
Tuyết Mộc Huệ vừa nghe đến cái tên Thụy Sĩ, hai mắt liền sáng bừng, tay chân luốn cuốn, e dè nói.
“Anh....anh có thể cho em đi cùng không!”
Ngô Nhật Phong mở đôi mắt ngạc nhiên nhìn cô, Tuyết Mộc Huệ liền hiểu ra, Nhật Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-no-le/1648368/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.