Tuyết Mộc Huệ cầm chiếc hộp, đưa lên mũi, hít lấy hương thơm ngọt ngào của bánh quy.
Ngay lúc, tâm trạng Tuyết Mộc Huệ không được tốt cho lắm, ăn đồ ngọt vào có thể sẽ khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn!
“Nhật Phong, anh đúng là người bạn tốt nhất! Em rất thích bánh quy, đã lâu như chưa được nếm thử! Em không chờ được nữa...”
Tuyết Mộc Huệ nói rồi, lấy tay bóc từng cái bánh quy thơm ngon, đủ loại hình đẹp mắt bỏ vào miệng, ăn trong sự sung sướng.
Nhìn thấy sự sung sướng, chỉ vì một món bánh quy của cô. Ngô Nhật Phong không nhịn được cười, còn mở miệng châm chọc cô.
“Em ăn chậm thôi, ở đây không ai dành ăn với em đâu!”
Thật ra, không phải tự nhiên Ngô Nhật Phong lại mang bánh quy đến cho Tuyết Mộc Huệ. Là do bản thân anh biết, Mộc Huệ rất thích ăn món này.
Vì Ngô Nhật Phong đã tìm đến ông bà ngoại của cô, chính là muốn hỏi thăm tình hình sức khỏe của ông bà, sau đó báo lại cho Mộc Huệ, như vậy có thể khiến Mộc Huệ bớt phần nào lo lắng.
Nhân tiện, một công đôi chuyện, anh đã thăm dò luôn cả những sở thích của cô. Vì Ngô Nhật Phong muốn, ngoài người thân ra, Tuyết Mộc Huệ vẫn luôn có một người hiểu cô, đó chính là anh, Ngô Nhật Phong.
“Ông bà rất khỏe, em không cần quá lo lắng!”
Ngô Nhật Phong ngước nhìn cô gái trước mặt, từ khi sinh ra, anh đã có một đôi mắt tinh tế, nhìn Tuyết Mộc Huệ lướt ngang thôi! Cũng đủ thấy, đôi mắt sưng tấy của cô!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-no-le/1648366/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.