Một lúc sau...
Tuyết Mộc Huệ đi vòng quanh bửa tiệc một lúc, ở đây đích thực là một bữa tiệc hoàng gia.
Nhìn đồ ăn ngon được trưng bày khắp nơi, cô không cách nào cưỡng lại được. Dù sao, Lâm Thừa Hạo cũng đang uống rượu cùng một người phụ nữ xinh đẹp ở bên kia, chắc không để ý gì đến cô, Tuyết Mộc Huệ này cũng không nhất thiết giữ thể diện cho anh nữa, tôi đói sắp chết rồi.
Ý nghĩ vừa chớm qua, hai tay Tuyết Mộc Huệ đã nhanh nhẹn lấy thức ăn trên bàn bỏ vào miệng, còn chưa nuốt hết, cô đã tham lam ăn miếng thứ hai....
Lâm Thừa Hạo đứng cách đó không xa, cũng nhìn thấy được bộ dạng ăn uống khó coi của cô, để người khác nhìn vào, lại nghĩ Lâm gia bỏ đói phu nhân lâu ngày....Đây là lần đầu, anh nhìn thấy cô ăn ngon như vậy, trước đây cùng ăn cơm với anh, tại sao cô không được vui như vậy?
Hai mắt Lâm Thừa Hạo hơi nheo lại, từ lúc nào anh bắt đầu quan tâm đến cảm nhận của cô thế!!
Ăn một lúc lâu, tất cả món ngon đều được Tuyết Mộc Huệ nếm qua, và không còn một chút nào.
Bụng đã no căng, lúc ăn no con người ta chỉ nghĩ những đều đơn giản nhất, đối với cô, no rồi thì về nhà ngủ.......Nhìn thấy Lâm Thừa Hạo vẫn còn vui vẻ uống rượu với người đẹp, cô như cố tỏ ra không để ý.
Cái tính ham mê nữ sắc của anh ta đã ăn vào xương tủy rồi!! Anh không về, thì tôi về một mình!
Nghĩ rồi, cô đi thẳng ra hướng cửa lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-no-le/1648356/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.