Tuyết Mộc Huệ vừa về đến nhà thì bắt đầu đau đầu suy nghĩ xem tối phải giải thích với Lâm Thừa Hạo như thế nào, nhưng không biết tại sao cả người không còn sức, mí mắt nặng dần, suy nghĩ một hồi thì ngủ thiếp đi.
Cho đến khi Trương quản gia gọi cô tỉnh, nói rằng thiếu gia có căn dặn, tối nay cô phải cùng anh dự tiệc, mới buộc phải thức dậy tắm rửa.
Trong tủ quần áp treo ngăn ngắn thành tằng nhóm những trang phục xa xỉ đắt tiền may theo số đo của cô, cô chọn một bộ váy lụa màu trắng tuyết, đứng ở trước gương ướm thử.
Quả nhiên dáng người vẫn vậy, nhưng chỉ cần đổi một trang phục khác, khí chất toát ra trên người cũng khác hẳn.
Ai có thể ngờ được, hình ảnh người công chúa cao quý ở trong gương, bốn năm trước phải đứng dưới ánh nắng thiêu đốt của mặt trời để phát tờ rơi, hứng chịu ánh mắt xem thường của người đi đường.
Nhưng để có được cuộc sống như vậy, cô đã phải trả một cái giá quá lớn.
Nếu được lựa chọn, cô hy vọng bản thân có thể dựa vào chính mình, sống thật tế là một Tuyết Mộc Huệ..
Hai tiếng sau, Lâm Thừa Hạo cũng từ công ty trở về, Tuyết Mộc Huệ chuẩn bị đi xuống giải thích với anh vì sao tối qua cô không về, thì tiếng chuông điện của Lâm Thừa Hạo reo lên...
"Alo, bác Linh, bác tìm cháu có việc gì sao?"
"Thừa Hạo, có phải cháu quên hôm nay là ngày gì rồi không?"
Lâm Thừa Hạo đứng hình suy nghĩ, thật ra bây giờ anh không có tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-no-le/1648348/chuong-25.html