Rất nhanh đã đến lúc bắt đầu hạng mục 200m, hạng mục này chỉ có mình cáo Tây Tạng đăng ký. 
Đàm Việt và bạn học sư tử không tham gia bởi vì quãng đường 200m quá ngắn đối với bọn họ, chưa kịp chớp mắt đã tới đích. 
Cáo Tây Tạng một mình vui vẻ báo danh chạy 200m. 
Nguyên Ngải, Phó Trăn cùng hai cậu học trò ở cạnh đường băng, cổ động viên của các trường học khác đang thi nhau hô hào náo nhiệt-- 
"Số 1 cố lên!" 
"Số 1 cố lên!" 
"Số 2 cố lên." 
Dường như mỗi con số đều được hô lên cổ vũ, chỉ có số 8 của trường cấp III Thành Nam không ai gọi tên. 
Sau khi kết thúc lễ khai mạc, mọi người đều rủ rỉ với nhau trường cấp III Thành Nam nghèo kiết hủ lậu, đại hội lớn thế này mà chỉ có 3 học sinh đến tham gia, đã vậy còn không mặc đồng phục thống nhất, không có cờ riêng, thật sự là không có gì ngoài ba cậu học sinh đẹp trai cùng một thầy giáo siêu cấp đẹp trai. 
Cậu thiếu niên mắt một mí đứng trên đường băng, không nhận lấy được một tiếng "cố lên". 
Cũng không phải Đàm Việt cùng sư tử không muốn cổ vũ cho bạn, nhưng đối phương là cáo Tây Tạng, là yêu quái sinh ra với thiên phú vụt chạy, thi đấu với một đám nhân loại mà còn cần bọn họ hô "cố lên" thì có chút khinh người. 
Với Nguyên Ngải, học sinh của cô muốn chạy thế nào thì cứ chạy, cô không muốn cậu nhóc phải áp lực. 
Tiếng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nhu-khong-biet-se-khong-bi-an-thit/3737100/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.