Cô Ngũ đang hăng say tiếp thị, cho dù thầy Phó ngồi ngay sau lưng, cô Ngũ cũng không thèm để ý. 
Bởi vì trong mắt Ngũ Bố, thầy Hùng cực kỳ phù hợp với cô Nguyên. 
Cô Nguyên thích gấu trúc. 
Gấu trúc cũng thích nhân loại. 
Còn tổ hợp nào tuyệt hơn thế ư? 
Nguyên Ngải kiên nhẫn giải thích: "Thầy Hùng không thích tôi, thầy ấy gọi điện chỉ vì bọn tôi từng học cùng trường, không phải do tình cảm đặc biệt nào hết." 
"Nhưng mà..." Cô Ngũ không hiểu: "Cô không thích thầy ấy sao?" 
Phó Trăn ngồi cách bọn họ không xa, dĩ nhiên có thể nghe thấy. Đối với hầu hết tất cả các yêu quái, nguyên hình và nhân hình đều gộp chung vào nhau, không đối đãi riêng biệt với hình thể nào. 
Phó Trăn biết rõ, chữ "thích" trong lời của cô Ngũ là tình cảm của nhân loại dành cho loài gấu trúc. Trong mắt đám người cô Ngũ, thích nguyên hình hay nhân hình cũng chẳng khác gì nhau. 
Nguyên Ngải cũng thầm thấy lạ, trong trường thiếu gì giáo viên nam, nhưng cô Ngũ chưa bao giờ nghĩ cô sẽ thích thầy giáo nào khác mà lại một mực tin rằng cô sẽ thích người thậm chí còn chưa gặp. 
Trong khi đó cô Ngũ cũng chẳng hiểu nổi cô Nguyên. 
Nhân loại muốn vuốt gấu trúc. 
Gấu trúc muốn được nhân loại vuốt. 
Tình cảm xuất phát từ cả hai phía thế này không sung sướng hơn sao? Một hai phải sờ cho bằng được hổ? 
"Cô Nguyên, vậy bây giờ cô vẫn thích thầy Phó nhất sao? Cho dù thầy Hùng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nhu-khong-biet-se-khong-bi-an-thit/2892323/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.