Thời điểm ba người bước ra từ phòng học, ngoài trời quang đãng, sân thể dục lần nữa trở nên lầy lội, cách đó không xa còn vương vãi mấy miếng măng xào cùng dấu vết té ngã.
Hẳn là có học sinh không cẩn thận trượt chân.
Ba người đi trên sân thể dục, Nguyên Ngải im lặng, thầy Phó đi bên cạnh cũng không nói gì.
Vì thế, sói trắng Đàm Việt đành phải nhận nhiệm vụ phá vỡ bầu không khí này.
Cậu nhìn cô Nguyên không nói gì, rồi lại nhìn thầy Phó đi bên cạnh.
Cứ cảm thấy... Quan hệ của hai người bọn họ rất kém.
Đàm Việt ho hai tiếng: "Cô Nguyên, tiết sinh hoạt tuần này vẫn là thứ sáu đúng chứ?"
Tiết sinh hoạt luôn là tiết cuối thứ sáu hằng tuần, Đàm Việt biết rõ còn cố hỏi.
Chủ yếu là do có thầy Phó bên cạnh, cậu thật sự không biết phải tán chuyện gì với cô giáo.
"Tiết tuần này cô nghĩ ra một phương thức mới." Nguyên Ngải không ngại thằng bé đã biết còn cố hỏi, cô nói: "Vừa lúc cho mấy đứa thả lỏng một chút."
Hai mắt Đàm Việt sáng rực, toát lên tia mong chờ, cả người thả lỏng.
"Phương thức gì thế cô?"
"Thứ sáu em sẽ biết." Nguyên Ngải cười, không tiết lộ trước.
"Được." Đàm Việt ngoan ngoãn đáp.
Thầy Phó bên cạnh nhìn cậu nhóc một cái, Đàm Việt cứ cảm thấy có chỗ nào sai sai.
Cũng may, đã đi tới căn-tin, bên trong không quá nhiều người. Khả năng cao đồ ăn ở căn-tin tầng 1 cho học sinh đã hết sạch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nhu-khong-biet-se-khong-bi-an-thit/2892315/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.