Nguyên Ngải làm một chuyện đơn giản.
Mới đầu, cô vô tình phát hiện ra thân phận của thầy Hùng, sau khi xác định thầy ấy không gây phương hại cho học sinh, cô cũng không vạch trần mà làm bộ không biết, lúc ấy cô muốn cho đối phương không gian thoải mái.
Nhưng hiện tại, Nguyên Ngải ngồi cùng thầy Hùng trong một căn phòng, để nói ra bí mật này, cô đặc biệt chọn gian phòng riêng tư.
Cửa vừa đóng, Nguyên Ngải quay đầu lại liền thấy bản thể của thầy Hùng.
Gấu trúc trắng nõn sạch sẽ ngồi ở đối diện, không biết tay từ lúc nào đã cầm một cây trúc tươi, bắt đầu nhai răng rắc như que cay.
Chú gấu trúc này quả nhiên là nhân vật đã xuất hiện trên livestream lần trước.
Bởi vì vừa ăn vừa nói, thanh âm của thầy Hùng cũng dễ thương hơn một chút: "Bộ dạng gấu trúc thật sự tiện hơn nhiều."
"Cô Nguyên, không phải cô biết tôi là gấu trúc rồi à? Sao lại nhìn tôi như vậy?" Gấu trúc mũm mĩm ngây ngô tròn mắt hỏi cô, ánh nhìn cực kỳ bối rối.
Giờ khắc này Nguyên Ngải mới nhận thức rõ ràng đồng nghiệp của mình là một con gấu trúc.
Là gấu trúc cô từng chăm sóc ở sở thú.
Mặc kệ có nguy hiểm không, mặc kệ có phải con mình không, miễn có cây trúc, có sữa, có táo ăn là được.
Kể từ khi phát hiện ra thầy Hùng là gấu trúc, Nguyên Ngải cảm thấy cả người thầy ấy đều toát ra bốn chữ "Tôi là gấu trúc".
Tên WeChat là "Xi Vưu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nhu-khong-biet-se-khong-bi-an-thit/2892306/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.