🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi khóa xe đạp lại, thầy Hùng bon bon chạy tới chỗ Nguyên Ngải.



"Cô Nguyên, cho tôi ké ô với, ban nãy vừa chạy xe vừa cầm ô mệt quá, bây giờ không còn sức lực gì nữa." Thầy Hùng vừa nói vừa thấy mình tài thật.



Gấu trúc không hiếm gặp, vào sở thú là có cả đàn, nhưng gấu trúc lái xe đạp thì khác, chứ chưa nói tới gấu trúc một tay cầm ô một tay lái xe.



Trăm ngàn câu từ có thể cô đọng lại thành một ý duy nhất: Mình quá vip pro.



Thầy Hùng nói cả buổi trời mới phát hiện cô Nguyên chưa khen mình câu nào, đỉnh tới vậy mà còn chưa khen sao?



Thầy Hùng cúi đầu xem, chỉ thấy khuôn mặt cô Nguyên đỏ bừng, tựa hồ đang ngẩn người, vừa nhìn đã biết có gì đó không đúng. Thầy Hùng nghĩ tới chuyện trước kia, vội vàng hỏi: "Cô Nguyên? Mặt cô sao đỏ quá vậy, có phải lại dị ứng không?"



Thầy Hùng luôn bỏ lỡ các lần cô Nguyên dị ứng, cho nên không rõ bộ dạng của cô lúc dị ứng sẽ như thế nào.



Năm đó, chuyện nhân loại ăn vạ báo săn nổi rần rần khắp cả sở thú, nhưng năm sau thầy Hùng mới đến nên chỉ nghe được truyền thuyết.



Mà lúc Nguyên Ngải bị dị ứng trong trường cấp III Thành Nam, cả hai lần mặt đều sưng vù lên như bị ong chích, đặc biệt đáng yêu, nhưng các thầy cô khác không chụp được ảnh.



Cũng chỉ có thể nghe mọi người kể lại, ai ai cũng tiếc nuối, lúc ấy không chụp kịp, mà thầy Hùng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nhu-khong-biet-se-khong-bi-an-thit/2892294/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.