*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ba người bơi hơn nửa tiếng, lúc đi ra Phó Lâm mới phát hiện chỉ có mình mình cởi chuồng. Cậu lên bờ, nước men theo thân thể trắng nõn của cậu chảy xuống, Lưu Béo đứng ở phía sau nói với Quý Hàn Bách: "Mông trắng quá đi mà, chym trắng nhỏ lắc lắc kìa."
"Mày còn nhìn nữa, tao móc mắt mày ra đấy." Quý Hàn Bách nói.
Lưu Béo đưa hai ngón tay ra tự đâm vào mắt mình.
Cùng là ngắm trai đẹp nhưng hắn và Quý Hàn Bách không giống nhau. Hắn chỉ đơn thuần cảm thấy, đù má tỉ lệ thân hình tuyệt vời quá, anh chàng kia thật là đẹp trai, chỉ đơn thuần là thưởng thức thôi, không hưng phấn chút nào, không giống với Quý Hàn Bách, chỉ có thể nhìn thẳng.
Hắn cảm thấy mình sắp không quen Quý Hàn Bách nữa rồi.
Quý Hàn Bách không thiếu người, chưa nói đến Mạnh Tiểu Kiều đẹp trai thường xuyên đến quán sửa xe tìm hắn, gái đẹp hắn cũng đã gặp một đống. Lúc Quý Hàn Bách gặp các cô cũng không như bây giờ, hờ hững, lạnh nhạt.
Cho nên nói trên đời này thật sự không có đàn ông không thích nói chuyện, trời sinh ra lạnh lùng, chỉ là hắn có coi trọng hay không thôi.
Ba người hong khô bên bờ sông một lúc mới mặc quần áo, Lưu Béo nhìn đồng hồ, hơn mười hai giờ rồi, hắn mặc quần áo, cười hỏi Quý Hàn Bách: "Ông chủ, quần lót ướt không mà cứ mặc vào thế, cởi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nhu-khong-biet-anh-gia-ngheo/266699/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.