🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 614:
Dương Nhạc Linh lấy điện thoại ra, mở ra ảnh, đưa cho Âu Minh Triết nhìn, “Người đàn ông này tên là Tô Tề, anh ta chính là Nhất Thế Trường An.”
“…” Nghe đến đó, Lý Sơn phì cười.
Cảm thấy Dương Nhạc Linh thật buồn cười.
Từ Lúc nào ttta biến thành một người đàn ông vậy?
Còn nói là Tô Tề nữa chứ?
Dương Nhạc Linh biết, hiện tại nếu muốn để cho Âu Minh Triết giúp mình, chỉ có để cho anh không che chở cho Đàm Tiểu Ân mới được.
Cho nên, cô ta mới đến đây bầy trò ly gián Âu Minh Triết.
“Người này cũng là nhân viên của công ty anh, không biết anh còn nhớ anh ta hay không? Trên mạng dư luận mắng chửi em, đều là do anh ta giật dây. Anh ta cố ý đăng bài viết bôi nhọ em, còn tung tin đồn nhảm về bố em khắp nơi. Em và Tô Tề này không thù không oán, tại sao anh ta phải đối phó với em như vậy? Còn không phải là vì Đàm Tiểu Ân sao. Nếu Đàm Tiểu Ân không có quan hệ gì với anh ta, anh cảm thấy anh ta có ra sức giúp Đàm Tiểu Ân như vậy không? Hôm qua em đi tìm người này bàn điều kiện thương lượng, em nói cho anh ta bao nhiêu tiền cũng được, nhưng người này vẫn kiên quyết cự tuyệt. Rất rõ ràng, Anh ta chắc chắn có quan hệ mờ ám với Đàm Tiểu Ân.”
Nói xong, Dương Nhạc Linh ngẩng đầu lên, len lén quan sát phản ứng của Âu Minh Triết.
Phát hiện Âu Minh Triết đang nhìn mình chằm chằm.
Ánh mắt của Âu Minh Triết rất phức tạp, làm cho Dương Nhạc Linh nhìn có chút khó hiểu.
Cô ta đương nhiên không hiểu, bởi vì ở trong mắt Âu Minh Triết, cô ta giống như người bị bệnh thần kinh!
Tô Tề là anh phái đi trợ giúp cho Đàm Tiểu Ân, mà là tài khoản của Đàm Tiểu Ân, Dương Nhạc Linh càng muốn lợi dụng chuyện này khiêu khích, thì càng buồn cười.
Âu Minh Triết để cho Tô Tề công bố chuyện Ông Dương biển thủ, ngoại tình…, chính là vì muốn trừng phạt cô ta dám ở trường đại học làm hại Đàm Tiểu Ân bị người ta tạt nước, còn bêu xấu Đàm Tiểu Ân là kẻ thứ ba.
Lại không nghĩ rằng, cô ta vẫn còn chưa ý thức được?
Âu Minh Triết nhìn cô ta,lãnh đạm nói”Cho nên, cô hy vọng tôi giúp cô như thế nào?”
“Bắt phải thừa nhận đã vu khống em và phải công khai xin lỗi em ở trên mạng, hắn là nhân viên công ty anh, khẳng định sẽ nghe lời anh.”
Nói xong, trên mặt của Dương Nhạc Linh vẫn còn tràn đầy bi thương, làm nũng nói: “Âu Minh Triết, anh không biết mấy ngày nay em khổ sở như thế nào đâu, mẹ em biết chuyện bố em ngoại tình nên suốt ngày cãi nhau với bố em, còn đòi ly hôn. Còn có những thứ này…”
Cô ta mở những bình luận kia cho anh nhìn: “anh xem, bọn họ mắng em thậm tệ như vậy, em đâu làm gì sai để bị mạt sát khinh thường như thế? Chỉ là em quay lại bên cạnh anh, bởi vì em yêu anh, em không hề có ác ý gì đối với Đàm Tiểu Ân. Em rất cảm kích cô ấy vì đã chăm sóc cho anh lúc em không có ở đây. Nhưng mà bây giờ, chẳng những cô ấy có người đàn ông khác ở bên ngoài, không giữ tròn phụ đạo, lại còn cấu kết với tên tình nhân kia hãm hại em. Bất đắc dĩ lắm em mới nói chuyện này ra. Âu Minh Triết, anh giúp em có được không? Anh có thể hận em, trừng phạt em, nhưng đừng dầy vò em như vậy nữa, em thật sự không chịu nổi.”
“Giúp cô thì tôi được lợi gì chứ?” Âu Minh Triết nhìn bộ dạng thảm hại của cô ta, thực sự rất châm chọc.
Nói như thể cô ta là người đáng thương nhất không bằng.
Đi tới bước đường ngày hôm nay chẳng lẽ không phải là do cô ta tự lựa chọn sao?
Dương Nhạc Linh cắn cắn môi, giống như đã hạ quyết tâm, nói với Âu Minh Triết, “Không phải anh vẫn luôn hy vọng em quay lại với anh sao? Bây giờ em không cần danh phận, em chỉ cần được ở bên cạnh anh. Nếu anh muốn em tình nguyện sinh con cho anh.”
Cô ta nghĩ, Âu Minh Triết làm khó Nhà họ Dương, lấy Đàm Tiểu Ân chỉ vì giận lẩy mình, vì muốn mình hối hận.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.