Chương trước
Chương sau

Chương 607:
“Ừm.” Dương Nhạc Linh nói: “Không có việc gì, mình đã bắt đầu chỗ thu mua công ty kia, chờ mua xong công ty bọn họ là sẽ giải quyết được mọi truyện.”
Không ai có thể ngăn cản cô ta quay lại bên cạnh Âu Minh Triết, ai cũng không được!
Đàm Tiểu Ân cho là làm như vậy, thì mình không thể làm gì cô ta rồi sao?
Hơn nữa, Dương Nhạc Linh thật sự rất bội phục Đàm Tiểu Ân.
Dám tìm Tô Tề, chẳng nhẽ không sợ Âu Minh Triết biết cô ta dây dưa với người đàn ông khác ở bên ngoài sao?
Thẩm Niệm Niệm nói: “Như vậy cũng tốt.”
Biết rõ tình thì không cần sợ như vậy nữa.
Chỉ cần không phải Âu Minh Triết thì mọi việc đều có thể xử lý.
Dương Nhạc Linh nhắn lại: “Ảnh lần trước chụp Đàm Tiểu Ân với người kia vẫn còn chứ?”
Khi đó Thẩm Niệm Niệm chụp ảnh, Dương Nhạc Linh còn cảm thấy dỗi hơi.
Không nghĩ tới bây giờ lại có đất dụng võ.
Thẩm Niệm Niệm nhắn lại: “vẫn còn.”
Khi đó thấy Âu Minh Triết không có phản ứng, cô ta vẫn để đó, cũng không nghĩ tới muốn gửi cho ai.
Cô ta hỏi Dương Nhạc Linh, “Muốn gửi cho anh Âu Minh Triết nhìn sao?”
Dương Nhạc Linh nói: “Gửi cho mẹ anh ấy xem đi.”
Hiện tại người nhà họ Âu đều đứng về phía Đàm Tiểu Ân, Dương Nhạc Linh muốn từng chút từng chút, hủy hoại sự tín nhiệm của Nhà họ Âu đối với Đàm Tiểu Ân, để cho bọn họ thấy rõ Đàm Tiểu Ân là loại người thế nào.
Thẩm Niệm Niệm nói: “Đã sớm nên làm như vậy rồi, lúc ấy cậu còn che chở cho cô ta không cho mình gửi, bây giờ hối hận rồi phải không?”
Nếu như Dương Nhạc Linh ban đầu nghe cô ta khuyên, đối phó Đàm Tiểu Ân ngay từ đầu, thì đã không biến thành bộ dáng bây giờ.
Nhưng mà, coi như như thế, Thẩm Niệm Niệm vẫn đứng về phía Dương Nhạc Linh.
Thẩm Niệm Niệm nhanh chóng gửi ảnh sang cho bà Âu.

Hôm nay Đàm Thanh Đức đến biệt thự Giang Phủ, đang ngồi trên ghế sa lon chơi game, cậu ta nói với Đàm Tiểu Ân: “Chị ơi rót cho em cốc nước.”
“…” Đàm Tiểu Ân nhìn con heo lười ngồi ở đó, lãnh đạm đáp “Tự đi mà rót?”
“Rót cho em đi mà! Nhanh lên em sắp chết khát rồi.”
“…” Đàm Tiểu Ân cảm thấy, có cậu em trai như này sắp phát điên đến nơi rồi.
Nhưng cô vẫn tốt tính rót cho cậu ta ly nước.
Mới vừa đưa cho Đàm Thanh Đức, điện thoại liền vang lên, là quản gia Nhà họ Âu gọi tới, “Tiểu Ân, bà chủ gọi cháu về nhà một chuyến, nói có một số việc cần tìm cháu.”
“Vâng cháu biết rồi ạ.” Bà Âu nếu không có chuyện gì thì sẽ không tìm cô, cho nên Đàm Tiểu Ân đáp ứng, sau đó bảo tài xế đưa mình đi Nhà họ Âu.
Tiến vào phòng khách, nhìn thấy bà Âu ngồi ở chỗ đó, cô đi tới, “Mẹ.”
Luôn cảm thấy bầu không khí có chút cứng ngắc.
Bà Âu ngẩng đầu lên, nhìn cô một cái, “Con Ngồi đi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.