Chương trước
Chương sau

Chương 603:
Đàm Tiểu Ân nói: ” Em thấy tin tức trên mạng nói cha của Dương Nhạc Linh tham ô. Chuyện này anh biết không?”
“Có sao?” Âu Minh Triết nói: “Hôm nay anh chưa xem tin tức.”
“…” Đàm Tiểu Ân vốn nghĩ chuyện này là anh làm, nhìn dáng dấp cũng không phải là anh thật.
Khả năng là một người nào đó đặc biệt ghét người của Nhà họ Dương?
Cô nhìn Âu Minh Triết, nói: “Loại người đáng ghét như bọn họ, chung quy sẽ có người trị thôi, đáng đời!”
Ở trong mắt Đàm Tiểu Ân, người của Nhà họ Dương đều rất đáng ghét, bởi vì bọn họ đều từng tổn thương ông xã của cô.
Âu Minh Triết nhìn thấy cô lòng đầy căm phẫn, nở nụ cười, “Rốt cuộc có muốn dậy không?”
Thấy hôm nay sắc mặt cô nhìn tươi tắn hơn, trong lòng của anh cũng thoải mái hơn nhiều.
Đàm Tiểu Ân nói: “Em muốn đi vệ sinh.”
“Được.” Anh nói xong bế cô lên, trực tiếp đi phòng vệ sinh.
Đàm Tiểu Ân không biết phải nói gì, cô chỉ nói là cô muốn đi vệ sinh chứ cô có nói là cô cần Anh bế đi đâu?
“Anh mau buông em xuống, đi ra ngoài nhanh lên.”
Âu Minh Triết nói: “Chân em không đau nữa à?”
Anh biết chân cô vẫn còn đau nên mới ôm cô vào. Kết quả còn bị đuổi ra ngoài.
“Đau, nhưng vẫn có thể tự đi vệ sinh,anh cứ đứng đấy làm sao em đi được.”
Âu Minh Triết cau mày, thấy cô xấu hổ như vậy, cũng không làm khó cô, chỉ là nói: “Bao giờ xong thì gọi anh.”
Anh nói xong kéo cửa đóng lại, đứng ở ngoài cửa chờ cô.
Mặc dù anh không nhìn thấy, nhưng lúc đi vệ sinh vẫn phát ra âm thanh lúc này Đàm Tiểu Ân chỉ hận không thể chui đầu vào trong bồn cầu, chết đuối trong đấy cho đỡ xấu hổ!

Thứ hai,chân Đàm Tiểu Ân đã đỡ nhiều, cô lại đi học.
Hồ Tiểu Tri thấy cô liền tránh mặt, không dám đối mặt với cô
Đàm Tiểu Ân ngăn cô ta lại, “Lúc Trước không phải cô nói, tôi là kẻ thứ ba sao, sao bây giờ không nói chuyện?”
Hồ Tiểu Tri cứng đờ.
Bạn học chung quanh thấy cô nói vậy, cũng xúm vào chỉ trỏ nói: “Đúng vậy Hồ Tiểu Tri,lúc trước cô nói, Đàm Tiểu Ân là kẻ thứ ba,bây giờ cô giải thích đi chứ!”
Hồ Tiểu Tri cúi đầu, mặt mày xám xịt.
Giải thích?
Giải thích thế nào?
Hiện tại cô ta cũng không biết phải nói gì, tin nhắn gửi cho Dương Nhạc Linh rồi mà vẫn chưa thấy trả lời.
Hôm nay Dương Nhạc Linh càng không dám tới trường.
Tả Dục nhìn Hồ Tiểu Tri một cái, lãnh ngôn lãnh ngữ mà nói: “cô ta cố ý đổi trắng thay đen, hiện tại sợ rằng không biết rõ phải giải thích như thế nào đâu.”
Đàm Tiểu Ân nhìn Hồ Tiểu Tri, cười nhạt “cô không cảm thấy, cô nên nói xin lỗi tôi sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.