Chương trước
Chương sau

Chương 597:
Âu Minh Triết nhìn cô một cái, ngữ khí nghiêm túc: “Không nghe lời?”
“…” Trực tiếp chặn lại làm Đàm Tiểu Ân không dám nói lời nào.
Lý Sơn ngồi ở ghế trước, nhìn thấy Âu Minh Triết quan tâm Đàm Tiểu Ân, không vì chuyện của Đinh Cẩn mà tức giận, cũng thở phào nhẹ nhõm.
Xe tới cửa, tài xế trực tiếp quay đầu đi bệnh viện.
Từ bệnh viện trở về, cũng đã hơn chín giờ.
Xe dừng tại cửa nhà, Âu Minh Triết từ trên xe bước xuống, bế Đàm Tiểu Ân ra khỏi xe.
Anh rất cao, Đàm Tiểu Ân ở trong ngực anh, rất nhỏ bé, cô cựa quậy người một cái: “Em tự đi được mà.”
Lý Sơn lần trước đã cảnh cáo cho nên Đàm Tiểu Ân hiện tại không dám để cho anh bế mình nữa.
Âu Minh Triết lạnh giọng: “Đừng có động đậy nữa.”
Chỉ cần là chuyện muốn tốt cho cô, anh sẽ rất bá đạo.
Đàm Tiểu Ân tránh ở trong ngực anh, không dám nhìn tới sắc mặt của Lý Sơn, thật sự rất sợ bị chửi tiếp!
“Minh Triết, Tiểu Ân, hai đứa trở về rồi.” Dì Ngô nhìn thấy Đàm Tiểu Ân được Âu Minh Triết ôm vào, lo lắng hỏi: “Tiểu Ân bị làm sao thế?”
“Bị Trật khớp rồi.” Âu Minh Triết ôm lấy Đàm Tiểu Ân, nhìn thấy Đinh Cẩn ngồi ở trong phòng khách.
Đôi mắt âm thầm, không nói gì, trực tiếp ôm lấy Đàm Tiểu Ân đi lên phòng.
Sau khi Vào phòng, Âu Minh Triết đặt cô lên giường, cô theo bản năng mà nói một câu: “Cảm ơn.”
Câu cảm ơn này làm cho Âu Minh Triết nhíu mày.
Anh nhìn về phía Đàm Tiểu Ân, cô vợ nhỏ của anh, lại nói cảm ơn anh?
Đây là muốn bị đánh rồi phải không?
Nhìn chân của cô bị thương anh đành quyết định bỏ qua cho cô một lần.
Âu Minh Triết ngồi xổm xuống, cầm cổ chân của cô, dịu dàng hỏi”Bây giờ còn đau không?”
“Đã tốt hơn nhiều.” Đàm Tiểu Ân nhìn người đàn ông trước mắt, từ lúc trên xe tới bây giờ, cô vốn cho là, anh sẽ hỏi cô về chuyện Đinh Cẩn, kết quả đến bây giờ, anh vẫn không hỏi nửa chữ, cô tò mò kèm theo lo lắng hỏi: “anh không giận à?”
“Giận Cái gì?” Sự chú ý của Âu Minh Triết đều đặt vào vết thương trên chân cô,nghe cô hỏi, khó hiểu nhìn về phía cô, anh cũng đang thắc mắc sao mình phải tức giận?
Đàm Tiểu Ân nói: “Anh nhìn thấy em và Đinh Cẩn ở nơi đó, lúc đó…”
Âu Minh Triết nhớ tới hôm nay trong xe nhìn thấy một màn kia, nói: ” Không phải em đã giải thích rồi sao?”
Cô bị thương, Đinh Cẩn muốn đưa cô về.
Đàm Tiểu Ân có chút ngoài ý muốn, “Em giải thích như thế nào anh cũng tin sao?”
Âu Minh Triết nói: “Tại sao lại không tin?”
Anh chưa bao giờ cảm thấy, cô sẽ cùng Đinh Cẩn có cái gì.
Coi như thỉnh thoảng có ghen một chút, vậy cũng tuyệt đối không tới mức động tý là ghen, ghen tuông vô lý.
Tình huống hôm nay, càng không cần thiết ăn giấm.
Bởi vì trong mắt anh, chuyện quan trọng hơn là chuyện cô bị thương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.