Chương trước
Chương sau

Chương 548:
Duyên phận chính là như vậy.
Chính là sẽ sắp xếp cho bạn gặp đúng người đúng thời điểm.
Dương Nhạc Linh không để ý tới lời anh nói, vẫn mặt dầy nói tiếp: “Tiểu Ân chẳng qua chỉ là người anh tìm đến để tạm thời thay thế em, chỉ cần cho cô ấy một chút tiền, để cô ấy rời đi, không phải là tốt nhất sao?.”
Đàm Tiểu Ân nghèo khổ từ bé, chỉ cần cho cô một số tiền lớn, chẳng lẽ cô lại không động tâm ư?
Đàm Tiểu Ân không có lý do gì mà không rời xa Âu Minh Triết cả!
Âu Minh Triết nghe xong Dương Nhạc Linh nói, nhíu mày một cái.
Dương Nhạc Linh nói tiếp: “Nếu anh cảm thấy không tiện mở miệng, em có thể nói giúp anh. Em sẽ giải thích với cô ấy, chắc cô ấy sẽ hiểu cho chúng ta thôi.”
Đàm Tiểu Ân không có gì có thể sánh với cô ta, trên mọi mặt cô ta thích hợp trở thành vợ của Âu Minh Triết hơn nhiều.
Dương Nhạc Linh căn bản không để Đàm Tiểu Ân ở trong mắt, cũng chưa từng coi cô là đối thủ.
Hiện tại mục tiêu của cô ta chỉ là muốn Âu Minh Triết tha thứ cho cô ta, sau đó hai người sẽ tái hợp.
Nói xong câu đó, Dương Nhạc Linh cảm giác được một cơn ớn lạnh, Âu Minh Triết đột nhiên trở mặt, toàn thân anh đều tản ra khí tức đáng sợ vô cùng.
Cô ta có chút hoảng sợ, chột dạ nói: “Minh Triết…”
Ánh mắt của Âu Minh Triết sắc bén tựa như dao, anh quắc mắt nhìn Dương Nhạc Linh, từng chữ từng câu nặng mùi cảnh cáo: “Cô dám đến trước mặt cô ấy nói một chữ thử xem. Tôi sẽ để cho cô và bố cô, kể cả công ty nhà cô biến mất vĩnh viễn trên đời này, tôi nói được làm được, không tin cô có thể thử…”
“…”
Dương Nhạc Linh còn chưa kịp nói gì, Âu Minh Triết đã đứng lên, rời khỏi sân thượng.
Cô ta nhìn bóng lưng của anh, ngẩn người, phản ứng của anh vừa rồi làm cô ta bị dọa mất hồn.
Chẳng lẽ vì mình nhắc tới Đàm Tiểu Ân?
Âu Minh Triết thật sự yêu Đàm Tiểu Ân rồi sao?
Dương Nhạc Linh còn chưa kịp nói gì, quản gia đã từ bên trong đi ra, nhìn cô ta, nói: “Cô Dương, thiếu gia của chúng tôi nói, mời cô rời khỏi nơi này, hơn nữa, cậu ấy nói không muốn thấy cô xuất hiện ở này nữa.”
Dương Nhạc Linh cứng đờ, nhìn quản gia, trong lòng có chút không vui.
Nhưng mà hiện tại cô ta đang muốn lấy lòng để Âu Minh Triết tha thứ cho cô ta, căn bản sẽ không đi đắc tội người trong nhà của anh.
Cô ta cười một tiếng, nói với quản gia: “Vậy tôi về trước”
Sau đó liền gọi Thẩm Niệm Niệm cùng về.

Đàm Tiểu Ân ăn vài thứ linh tinh, nghe Âu Minh Triết nói, “Dương Nhạc Linh muốn quay lại bên cạnh anh sao?”
Âu Minh Triết lơ đi: “Ăn ngon không?”
Biết anh cố ý nói sang chuyện khác, Đàm Tiểu Ân không mắc lừa.
Chỉ nói: ” trước kia cô ta quá đáng như thế, bây giờ muốn quay lại bên cạnh anh, sao cô ta có thể mở miệng được vậy?”
Âu Minh Triết không nói ra chuyện vừa rồi Dương Nhạc Linh có ý định tách Đàm Tiểu Ân ra khỏi anh.
Nhưng Đàm Tiểu Ân vẫn cảm giác mình bị xem thường.
Cảm thấy Dương Nhạc Linh không coi thân phận Âu phu nhân này của cô ra gì.
Âu Minh Triết nghe xong Đàm Tiểu Ân nói, chỉ cười nhàn nhạt: “Trên đời này luôn có một số người như thế, rõ ràng làm sai, nhưng lại không nhận ra cái sai của mình ở đâu.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.