Chương trước
Chương sau

Chương 516:
“Chị thấy mà.” Nhìn thấy Âu Minh Triết còn ngồi trên xe lăn, Âu Châu Du ngừng hi vọng rồi.
Âu Minh Triết bộ dáng nghiêm túc: “Kỷ Minh Viễn nói, cần hai tháng nữa mới có thể hoàn toàn bình phục. Nhưng mà bây giờ đi lại bình thường thì không thành vấn đề.”
“…” Âu Châu Du nghe xong lời Âu Minh Triết nói, sửng sốt một hồi, cho nên, ý tứ của em trai chị là: “Cho nên bây giờ em đi lại được thật?”
Âu Minh Triết không trả lời, chẳng qua chỉ đứng lên, trực tiếp đi về phía thang máy, tiện thể nói với Đàm Tiểu Ân: “anh đi gọi điện thoại, lúc nào ăn cơm nhớ gọi anh.”
Anh bình tĩnh như vậy, xe lăn để ở một bên.
Mãi đến khi Âu Minh Triết tiến vào thang máy, Âu Châu Du mới phản ứng được, Âu Minh Triết, thật sự đứng lên được rồi.
Đàm Tiểu Ân nhìn sang Âu Châu Du, gọi “chị ơi.”
Âu Châu Du có chút sững sờ ngồi xuống, khả năng hình ảnh trước mắt thực sự quá kích thích, chị nhất thời vẫn không thể tiếp nhận.
một lát sau, mới nhìn lấy Đàm Tiểu Ân, trong giọng nói thêm mấy phần mừng rỡ, ” vừa rồi chị không có nhìn lầm chứ?”
Đàm Tiểu Ân không nhịn được bật cười một tiếng: “Thật mà, anh ấy đã bình phục thật rồi. Chẳng qua từ trước tới giờ anh ấy không nói, cũng là hôm nay em mới phát hiện.”
Nếu như không phải cô phát hiện, Âu Minh Triết chắc còn lừa gạt thêm ít ngày nữa.
Về phần tại sao, Đàm Tiểu Ân cũng không rõ lắm.
Đàm Tiểu Ân nói xong, định cất quà Ông Dương tặng vào trong hộp, mặc dù Âu Minh Triết nói muốn tặng cho cô, nhưng quả thực cô không nghĩ ra miếng Ngọc này có tác dụng gì với cô, vẫn là cất đi thì hơn.
Âu Châu Du nhìn thấy miếng ngọc này, có chút kinh ngạc, “Đây là cái gì?”
Đàm Tiểu Ân giải thích: “Người khác tặng ạ.”
Âu Châu Du cầm sang xem một cái, cười nói, “Đây không phải là miếng ngọc mẹ Dương Nhạc Linh thích nhất sao? Thường xuyên lấy đi ra ngoài khoe khoang, sao lại ở chỗ em được?”
“…” Đàm Tiểu Ân căn bản không nghĩ tới, Ông Dương lúc tặng rất cam lòng mà.
Âu Châu Du cũng không nói đến vấn đề này nữa, mà chỉ vội vàng gọi điện thoại cho bà Âu.
Bà Âu và Ông Âu không kịp đợi Âu Minh Triết và Đàm Tiểu Ân về Nhà họ Âu, trực tiếp chạy tới biệt thự Giang Phủ xem Âu Minh Triết, cảm giác này như kiểu vào vườn bách thú thăm thú quý hiếm vậy.

Đinh Cẩn đến Nhà họ Âu, phát hiện không có bất kỳ ai ở đây, trong nhà chỉ có quản gia.
Có chút khó hiểu hỏi: “Ông ngoại bà ngoại cháu đi đâu hết rồi?”
Hỏi xong câu này, Đinh Cẩn ở trên ghế sa lon ngồi xuống, lấy điện thoại ra, đang muốn gọi điện thoại,lại nghe thấy quản gia kích động nói: “Bọn họ đều sang nhà Minh Triết rồi, nghe nói Minh Triết đã bình phục, có thể đứng dậy rồi.”
“…” Đinh Cẩn dừng một chút, không dám tin nhìn quản gia.
Tin Tức này so với tin Đàm Tiểu Ân là còn làm hắn kinh hãi hơn.
Quản gia hiển nhiên đã quen với biểu hiện khi mọi người nghe được tin tức Âu Minh Triết tốt hơn, giải thích: “Đây là thật, không có nói đùa.”
Sau đó quản gia đã nhìn thấy Đinh Cẩn chạy ra ngoài, liền cơm tối cũng không ăn.

Sau cơm tối, Đàm Tiểu Ân ngồi ở trong sân bên cạnh hòn non bộ, đung đưa hai chân đang hóng gió, tin tức Âu Minh Triết tốt hơn, làm cho cả nhà đều rất kích động, giờ phút này bọn họ đang vây quanh Âu Minh Triết nói chuyện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.