Chương trước
Chương sau

Chương 482:
Người khác khen cô liền coi như xong, ngày cả Âu Châu Du cũng khen như vậy, Đàm Tiểu Ân cảm thấy có chút lúng túng.
“Chị nói thật, không phải khen quá đâu.”
“…”
Cái này còn không phải là khen sao!
Chị ấy cũng quá biết nói chuyện rồi.
Âu Minh Triết không để ý đến hai người họ, ngồi ở một bên, chăm chú đọc sách của Đàm Tiểu Ân.
Bởi vì chuyện này cũng khá nổi tiếng, cho nên nhà xuất bản cũng khá chăm chút, bìa sách được thiết kế rất kì công.
Âu Minh Triết nhìn quyển sách không nhịn được dương khóe miệng lên.
Những thứ này đều đã đọc trên Fb rồi, hiện tại biến thành vật thật, cầm ở trong tay, nhưng vẫn làm cho người ta có một loại cảm giác tự hào.
Đây là sách do vợ anh viết sách!
Hơn nữa chỉ có anh biết, đây đều là chuyện viết về anh và Đàm Tiểu Ân.
Đàm Tiểu Ân ở bên cạnh bà Âu nói chuyện với Âu Châu Du, Âu Minh Triết thỉnh thoảng ngẩng đầu lên liếc nhìn cô một cái, luôn cảm giác vợ mình cực độ đáng yêu.
Lúc ăn cơm tối, cả nhà thay phiên nhau khen Đàm Tiểu Ân khen một lần.
Đàm Tiểu Ân ngược lại rất lãnh đạm bình tĩnh, đối với cô mà nói, Nhất Thế Trường An và Đàm Tiểu Ân chính là hai thân phận Khác nhau.
Có lúc cô cảm thấy người được hâm mộ ở trên mạng đó, không phải là mình.
Cơm tối xong, Đàm Tiểu Ân ngồi trước máy tính Âu Minh Triết còn đang tắm.
Anh gần đây tắm rất nhanh, lúc trước ít nhất phải một giờ mới ra ngoài, Đàm Tiểu Ân phát hiện anh vừa mới tắm một lúc đã đi ra rồi.
Anh mặc quần dài và áo sơ mi, ngồi trên xe lăn. Nếu như không phải là bởi vì có xe lăn, bạn sẽ cảm thấy, anh là một người bình thường.
Âu Minh Triết thấy Đàm Tiểu Ân nhìn mình chằm chằm, hỏi: “sao thế?”
Đàm Tiểu Ân chột dạ nhìn ra chỗ khác, “Không có gì.”
Chẳng qua chỉ đột nhiên cảm thấy sao tự nhiên thấy anh đẹp trai hơn thường ngày?
Âu Minh Triết nhìn cô một cái, biết hiện tại cô đang bận, cầm lấy sách, an tĩnh đến một bên để đọc.
Ban ngày hai người đều bề bộn nhiều việc, buổi tối bọn họ ở chung một chỗ, cũng là bận rộn chuyện của mình, nhưng mà coi là như vậy, mỗi ngày vẫn cảm thấy rất vui vẻ.
Bởi vì chỉ cần nhìn sang là có thể nhìn thấy người kia,

Đinh Cẩn tối nay chưa về nhà, ở lại chiến đội. Bọn họ ngày mai có vòng đấu, hắn huấn luyện xong,lúc đi ra ngoài, nhìn thấy Lâm Vi ở cửa chờ hắn.
Bình thường lúc này, hẳn là cô ấy đã về rồi.
Hắn cau mày, “Làm sao còn chưa về?”
Lâm Vi nhìn thấy hắn, cười nói: “Muốn đợi cậu cùng về.”
Từ khi vì chuyện của Vũ Minh Hân, hiểu lầm Lâm Vi xong, Đinh Cẩn cảm thấy có chút áy náy, thái độ đối với Lâm Vi cũng khá hơn nhiều.
Cũng không có giống như trước xa cách lạnh nhạt.
“Đi thôi.”
Đinh Cẩn hướng thang máy đi tới, Lâm Vi đi theo sau lưng hắn. Dưới ánh đèn, hắn thoạt nhìn thật cao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.