Chương trước
Chương sau

Chương 473:
thậm chí anh còn không buồn nhiều lời với Vũ Minh Hân.
Cầm tay Đàm Tiểu Ân, quay lại nhìn Vũ Minh Hân bổ sung một câu: “Còn nữa,cái tên Đàm Tiểu Ân không phải để cô thích gọi là gọi như thế đâu.”
Từ trước tới giờ anh chưa từng coi Vũ Minh Hân ra gì, cũng không nghĩ tới, cô ta lại dám tới khiêu khích quan hệ của anh và bà xã Đàm Tiểu Ân của anh.
Âu Minh Triết cầm tay Đàm Tiểu Ân, dùng giọng dạy dỗ nói với Đàm Tiểu Ân: “Đừng người nào nói gì em cũng tiếp lời như thế, tự hạ thấp thân phận của em.”
Lời bẩn thỉu này của Vũ Minh Hân ở trong mắt anh, ngay cả tư cách nói chuyện với Đàm Tiểu Ân cũng không xứng.
Đàm Tiểu Ân không thể không thừa nhận, ông xã của cô nói chuyện thật độc mồm độc miệng.
Cô nhìn Vũ Minh Hân mặt mày biến sắc sau đó hướng về phía Âu Minh Triết gật đầu, “Ừm.”
Rõ ràng là bị giáo huấn nhưng trong lòng Đàm Tiểu Ân vào lúc này lại vô cùng đắc ý.
Cô cũng muốn xem Vũ Minh Hân đi khiêu khích người khác nhưng lại khiêu khích không thành sẽ có bộ dáng như thế nào.
Đàm Tiểu Ân và Âu Minh Triết nhanh chóng trở về nhà.
Bên ngoài lạnh lẽo vô cùng, một trận gió lạnh thổi tới, Vũ Minh Hân giận đến muốn phát điên, hàm răng cắn chặt vào nhau nghiến răng nghiến lợi, nhìn thấy bọn họ rời đi, lại nhìn thấy người thân cận nhất – Lý Sơn, bình thường vẫn bên cạnh Âu Minh Triết đi ra.
Lý Sơn nói với Vũ Minh Hân: “Cô Vũ, Ngài Âu nói, sau này không muốn Nhà họ Âu nhìn thấy cô xuất hiện ở đây nữa. Còn có… Cũng hy vọng cô cách xa Đinh Cẩn thiếu gia xa một chút.”
Đừng xem Lý Sơn bình thường chỉ là một trợ lý, con người này thật ra cũng rất thực tế, khá ngạo mạn, người bình thường anh ta cũng không để trong mắt.
Lúc anh ta nói chuyện, ngữ khí nghe vẫn lịch sự
“…” Sắc mặt Vũ Minh Hân rất khó coi, cô ta nhìn Lý Sơn, trong mắt tràn đầy vẻ không cam lòng.
Lý Sơn thấy cô ta không nói lời nào, có chút xảo quyệt hỏi: “cô không nghe thấy sao? Có hiểu những gì tôi nói không? Cần tôi lặp lại một lần để nghe cho thủng không?”
từng chữ nói ra, mỗi một chữ đều lộ ra mùi vị khinh miệt.
“Tôi nghe thấy rồi!” Vũ Minh Hân bị bức phải đáp lại một câu.
Cô ta cảm thấy rất ghét Lý Sơn, rõ ràng ở trước mặt Âu Minh Triết một mực cung kính nhưng mà ở trước mặt cô ta lại phách lối cực kì.
Lý Sơn mỉm cười, giả trang mình là một người tốt, nhắc nhở Vũ Minh Hân: “cô nghe thấy là tốt rồi. Cô Vũ là người thông minh, hẳn là hiểu được, thật ra thì, đừng nói Đinh Cẩn không thích cô, coi như cậu ta thích cô, người nhà của cậu ta cũng không nhìn trúng cô đâu.”
“Tại sao?” Vũ Minh Hân không cam lòng nói: “Nhà ta có gì không xứng với anh ấy? Đàm Tiểu Ân có thể gả vào, tại sao tôi lại không được?”
Nhìn bộ dáng cao cao tại thượng kia của Lý Sơn cô ta thật sự muốn sôi ruột.
Chẳng qua chỉ là một trợ lý mà thôi, kiêu ngạo cái gì?
Lý Sơn nhếch môi, tốt bụng giải thích: “Đàm Tiểu Ân may mắn khi gặp được Ngài Âu, được anh ấy yêu thương chiều chuộng. Về phần cô… hẳn là cô nên hiểu, trên đời này có nhiều hạng người, mà cô và Đinh Cẩn, không phải là người của một thế giới.”
Vũ Minh Hân đại khái không nghĩ tới,những lời mà trước đó cô dùng để nói Đàm Tiểu Ân, lại bị người khác dùng để nói mình.
Cô ta hướng về phía Lý Sơn không khách khí chút nào đáp trả, “anh cũng chỉ là một tên trợ lý quèn, dựa vào cái gì nói tôi như vậy! Nhà họ Âu cũng chỉ coi anh như nô bộc của Âu Minh Triết, anh thật sự cho rằng mình rất quan trọng sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.