🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Ăn cơm chưa?” Trong điện thoại truyền tới âm thanh ấm áp quen thuộc, tràn đầy quan tâm của Âu Minh Triết
“Ăn rồi.” Đàm Tiểu Ân nói.
Âu Minh Triết hỏi: “Em sao thế? Nghe như em đang không vui vậy?”
Đúng là cô đang rất buồn, nhưng vừa nghe được giọng của anh, tâm trạng lại tốt hơn nhiều.
Cô cảm thấy khi có chuyện gì không vui, chỉ cần so với chuyện mà anh đã gặp phải thì đều là chuyện nhỏ cả.
Đàm Tiểu Ân nói: “Không có chuyện gì, chỉ là có chút nhớ anh thôi.”
Anh đi từ hôm thứ bảy đến hôm nay là thứ hai rồi mà còn chưa trở lại.
Mặc dù vẫn gọi điện thoại, nhưng Đàm Tiểu Ân vẫn có chút nhớ anh.
Mỗi lần buồn bực chuyện gì, cô lại hoài niệm cảm giác an toàn khi ở bên cạnh anh.
Âu Minh Triết cười một tiếng, cách điện thoại, âm thanh nghe đặc biệt ôn nhu: “Hai ngày nay anh có chút công việc cần giải quyết gấp, nên không về nhà với em được.”
“Không sao đâu.” Đàm Tiểu Ân tỏ ra hiểu chuyện nói: “anh cứ yên tâm làm việc của anh đi, em ở nhà sẽ ngoan ngoãn chờ anh về.”
“Vậy buổi tối em phải đi ngủ sớm một chút, đắp chăn kín, đừng để cho mình bị cảm.” Gần đây trời càng ngày càng lạnh, mà sao giọng của anh lại ấm áp như vậy cơ chứ.
Sự quan tâm này làm cho Đàm Tiểu Ân không làm chủ được nước mắt của bản thân: “Được, em nhớ rồi.”
Âu Minh Triết đang muốn cúp điện thoại, nghe thấy trong điện thoại truyền tới giọng nói nũng nịu của cô “Ông xã, hôn chúc ngủ ngon đi!.”
“…” Anh cười một tiếng, “Được, hôn nào…”
Điện thoại của Âu Minh Triết mới vừa ngắt xong, sau lưng truyền tới tiếng chế nhạo, “Điện thoại của ai gọi thế? Lại còn hôn chúc ngủ ngon kìa…”
Âu Minh Triết ngẩng đầu lên, nhìn thấy Chấn Đông đứng ở cạnh cửa. Anh vẫn chưa trả lời, Chấn Đông đã đi tới, “Người có vợ rồi có khác…! Lúc trước chưa từng thấy cậu nói năng ngọt ngào với phụ nữ như vậy đấy?”
Anh ta ở bên cạnh nghe, cả người nổi da gà, đây là Âu Minh Triết sao anh ta quen biết từ nhỏ sao?
“Cẩu độc thân không hiểu là phải rồi.” Âu Minh Triết nhìn anh ta một cái, quay sang châm chọc.
Hôn chúc ngủ ngon qua điện thoại thì sao?
Phạm pháp à? Tải app truyệnhola đọc tiếp khích lệ nhóm nhé!
Cậu Quản được sao?
Chấn Đông nở nụ cười, ” mấy ngày nay cậu không về nhà, nhớ vợ rồi hả? Nếu không cậu gọi cô ấy đến đây, tiện thể cho tôi nhìn một cái xem nào! Lúc cậu kết hôn tôi phải đi chấp hành nhiệm vụ, không về kịp, lần này trở về chính là muốn xem mặt vợ cậu.
“Nhìn thấy cậu để cô ấy bị dọa sợ mất mật à.” Đàm Tiểu Ân ban ngày phải đi học, buổi tối lại phải làm thêm, anh không muốn cô phải lãng phí thời gian nghỉ ngơi để đến đây.
Chấn Đông tỏ ra không phục,nói “Gương mặt này của tôi, đi ra ngoài đường, đều làm cho phụ nữ phải mê mẩm mà thét chói tai, cậu lại còn sợ tôi dọa vợ cậu sợ sao?”
“Cái bản mặt của cậu nhìn một cái đã biết cậu chẳng tốt đẹp gì, sao tôi phải để cô ấy gặp cậu.”
“Tôi làm sao mà không giống người tốt?” Chấn Đông kháng nghị nói, “cậu càng dấu vợ cậu như thế tôi lại càng tò mò hơn, kiểu phụ nữ gì, còn mà làm cho cậu phải che chở như vậy?”
Âu Minh Triết không lên tiếng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.