“Không có!”
Rõ ràng là một sự hiểu lầm, chuyện này… Là ai truyền ra ngoài?
“Cậu cũng kết hôn rồi, mang thai cũng là chuyện rất bình thường!”
Mặc dù miệng nói như vậy, nhưng mà Đàm Tiểu Ân lại cảm thấy, trong lời nói của người kia có vài phần chế nhạo.
Lúc Trước truyền ra ngoài tin cô kết hôn, còn lấy một người ngồi trên xe lăn thì ở trong mắt người khác, cô đã là một kẻ chẳng ra gì rồi.
Hiện tại lại truyền ra tin đồn cô mang thai…
Đàm Tiểu Ân cảm giác cuộc sống đại học của mình phải trải qua quả thực là kinh thiên động địa.
Cô Tầnn tiếng giải thích: “Thật sự mình không có thai, các cậu đang nói linh tinh gì thế?”
“Ồ.” Đối phương ý vị thâm trường đáp một tiếng.
Đàm Tiểu Ân nhìn ra được, người kia căn bản không có tin tưởng những gì cô vừa nói.
–
Buổi chiều, mọi người đang tập kịch, Lâm Vi giúp Đàm Tiểu Ân đọc kịch bản. Giảng viên hướng dẫn của bọn họ là Tần Tuệ đi tới,gọi Đàm Tiểu Ân ra nói chuyện, “Đàm Tiểu Ân, em tới đây một chút.”
Giảng viên vừa nói vậy, ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người Đàm Tiểu Ân.
Đàm Tiểu Ân đi tới trước mặt Tần Tuệ: “Cô ơi, có chuyện gì thế ạ?”
“Cô nghe nói em mang thai rồi.” Ở ngay trước mặt bạn học, Lê Tuệ Lan tỏ ra rất nghiêm túc, “Vì xem xét đến sức khỏe hiện tại của em, cô quyết định cắt vai diễn của em, để cho bạn khác đảm nhận vai diễn này.”
“…” Đàm Tiểu Ân vội vàng giải thích: “em không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378982/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.