Chương trước
Chương sau
Người bên cạnh cũng sẽ không bởi vì cô là con dâu của Nhà họ Âu mà sẽ nể mặt cô.
Lý Sơn nhanh chóng đi ra ngoài, Đàm Tiểu Ân nằm lên trên giường nhìn Âu Minh Triết, “Đều là do anh hại đấy!”
“Anh không biết bọn họ cũng đến đây!” Âu Minh Triết tỏ ra oan uổng.
“Là anh không cho em mặc quần áo chị chuẩn bị cho em! Em không thích anh nữa!
“…” Âu Minh Triết sửng sốt một hồi, ôn nhu đưa tay ra, cầm tay cô, “Là anh không tốt.”
Đàm Tiểu Ân nằm ở trên giường, ôm lấy chăn, “Bây giờ nói anh không tốt thì có ích lợi gì? dù gì thì em cũng bị bọn họ cười vào mặt rồi!”
Trong phòng rất an tĩnh, Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân, không lên tiếng, Đàm Tiểu Ân nói: “Em muốn ngủ một giấc, đi bộ mệt quá đi mất.”
“Ngủ đi, hiện tại vẫn còn sớm, bao giờ ăn cơm tối anh gọi em dậy.”
“Ừm.” Đàm Tiểu Ân nghe xong, dúi đầu vào trong chăn.

Đàm Tiểu Ân mới vừa ngủ không bao lâu, Lý Sơn trở về, nói: “ Dương Nhạc Linh và bạn của cô ta là Thẩm Niệm Niệm cũng đang ở khu nghỉ dưỡng này, Lúc nãy, là Thẩm Niệm Niệm nói khó nghe với phu nhân ”
Anh ta mới vừa đi tới tra xét một cái, khi Thẩm Niệm Niệm nói mấy câu kia với Đàm Tiểu Ân quản lý khu nghỉ dưỡng cũng có ở chỗ đó.
“Thẩm Niệm Niệm?”
Lý Sơn giải thích: “Là con gái của bộ trưởng Thẩm.”
Vị bộ trưởng khuất này, là một người chính trực, cũng có chút quan hệ họ hàng với mẹ Âu Minh Triết.
Thẩm Niệm Niệm và Dương Nhạc Linh vừa là bạn học, vừa là bạn thân, mặc dù Dương Nhạc Linh làm tổn thương Nhà họ Âu, nhưng Thẩm Niệm Niệm vẫn luôn đứng ra bênh vực cho Dương Nhạc Linh.
Cho nên sau khi Dương Nhạc Linh trở về, hai người đó lại bám dính lấy nhau.
Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân nằm ngủ trên giường, nói: “Biết rồi, buổi tối hẹn hai người họ ra ăn cơm đi.”
“Ăn cơm?” Lý Sơn nói: “Anh nói thật sao?”
Âu Minh Triết nhìn anh ta một cái, hoàn toàn không giống như đang đùa giỡn, Lý Sơn thấy vậy bèn lên tiếng, “Tôi đi làm ngay.”
Thẩm Niệm Niệm và Dương Nhạc Linh vừa về đến phòng,đã nhận được điện thoại từ điện thoại cố định của khách sạn gọi tới, làThẩm Niệm Niệm nhận, nghe thấy người nhà họ Âu hẹn hai người họ cùng ăn cơm tối, Thẩm Niệm Niệm liền đồng ý.
Dương Nhạc Linh ngồi ở một bên, hỏi: “Điện thoại của ai gọi đến vậy?”
“Âu Minh Triết hẹn chúng ta ăn cơm tối nay.”
Dương Nhạc Linh nói: “Anh ta lại muốn làm vậy?”
Một mặt giả bộ ghét cô ta, một mặt lại tìm cách tiếp cận cô ta.
Thẩm Niệm Niệm ở bên cạnh Dương Nhạc Linh ngồi xuống, nói: “Mình thấy Âu Minh Triết đối cậu vẫn chưa dứt tình. Ban đầu bỏ rơi anh ta, vốn người sai là cậu, thừa cơ hội này, cậu nối lại tình xưa với anh ta xem sao.”
“Anh ta đã kết hôn rồi.” Dương Nhạc Linh nói: “Mình quay lại với anh ta làm cái gì?”
Cô ta cũng không bao giờ nảy sinh ý định điên rồ đấy với Âu Minh Triết.
“Kết hôn thì sao? con bé kia, nhìn một liền biết là Âu Minh Triết cố tình cưới cô ta để chọc tức cậu, Âu Minh Triết căn bản không yêu cô ta. Nói cho cùng, cậu mới là vị hôn thê của hắn, hai người ở bên nhau nhiều năm như vậy, toàn bộ Kinh Châu này có người nào không biết hai người là một đôi?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.