Chương trước
Chương sau
Đàm Tiểu Ân nói: “Nếu có thể tự nuôi sống bản thân, tôi không muốn dựa vào bất cứ người nào cả!”
Những lời này của cô hoàn toàn là lời từ đáy lòng, Đàm Tiểu Ân cũng không suy nghĩ gì nhiều.
Từ nhỏ đến lớn, Cô chưa từng thấy được mấy người đàn ông đáng để phụ nữ dựa dẫm.
Cho nên cô đã sớm hình thành tư tưởng: Ở trên đời này, chỉ có bản thân mình là đáng tin nhất!
Âu Minh Triết mở cửa sổ xe, nhìn đèn đường, không lên tiếng.
Buổi tối, lúc ăn cơm, trừ Cố Trường Bình,cả nhà đều tụ họp đông đủ.
Âu Châu Du nói: “Ba mẹ ngày mai muốn đi ngâm suối nước nóng, Minh Triết, em và Tiểu Thu cùng đi chứ.”
Âu Minh Triết lãnh đạm đáp một tiếng, “Ừm.”
Đàm Tiểu Ân nhìn Âu Minh Triết, đột nhiên phát hiện từ lúc trở về nhà, Âu Minh Triết không nói lời nào, có chút lạnh lùng.
Cô không khỏi nhíu mày một cái, ông xã cô lại đang giận dỗi gì rồi sao?
Cô đâu có làm gì anh đâu cơ chứ?
Đàm Tiểu Ân dò xét gắp cho anh một miếng xương sườn, nhỏ giọng hỏi: “Ông xã, anh không vui à?”
“Không có.”
“Nếu có gì không vui, nhớ phải nói với em, nhiều lúc em ăn nói thiếu suy nghĩ mà em còn chẳng biết cơ.” Đàm Tiểu Ân hiện tại khá hoang mang, cô không có dây dưa với người đàn ông nào cả, cũng không có nói lời gì quá đáng.
Cho nên không biết Âu Minh Triết tại sao lại không vui.
Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân một cái, không lên tiếng.
Đinh Cẩn vừa ăn cơm, vừa ngắm Đàm Tiểu Ân, thấy Đàm Tiểu Ân cẩn thận từng li từng tí dỗ dành Âu Minh Triết, cảm thấy có chút buồn cười.
Hiện tại, cô không có một chút tôn nghiêm nào hay sao, một chút tức giận cũng không có?
Trước mặt Âu Minh Triết cô như một con cún con vẫy đuôi lấy lòng chủ.
Từ trước giờ hắn chưa từng thấy Đàm Tiểu Ân và Âu Minh Triết cãi nhau bao giờ.
Thời gian đầu quan hệ hoà hợp thì có thể hiểu được, nhưng bây giờ, trải qua thời gian lâu như vậy, Dương Nhạc Linh cũng quay về rồi, hai người này vẫn giống như trước dính nhau như sam.
Điều này làm cho hắn có chút khó có thể hiểu được.
Ăn cơm xong, Âu Minh Triết cùng Lý Sơn đi lên trên lầu, Đàm Tiểu Ân trở về phòng, đăng nhập vào Facebook, cùng Tô Tề bàn bạc chuyện tài khoản công chúng kia.
Cũng không lâu lắm,thì có tiếng gõ cửa.
Đàm Tiểu Ân đứng lên, đi mở cửa, nhìn thấy Âu Châu Du đứng ở ngoài, cười hì hì nhìn chị ấy.
Đàm Tiểu Ân có chút ngoài ý muốn nói: “Chị, sao chị lại lên đây?”
“Ghé thăm, xem em như thế nào.” Âu Châu Du thân thiết nói: “ ngày mai cả nhà đi ngâm suối nước nóng, em nhìn xem, xem chị chuẩn bị cho em cái gì này?”
Âu Châu Du ôm một cái hộp, Đàm Tiểu Ân tò mò nhìn chị, “Cái gì vậy ạ?”
“chị đoán em chưa chuẩn bị đồ, cho nên chuẩn bị cho em.”
Âu Châu Du ở trước mặt cô mở hộp ra.
Đàm Tiểu Ân sửng sốt một hồi, hóa ra là đồ bơi.
Lúc trước Đàm Tiểu Ân học bơi ở cấp ba, đồ bơi chỉ tùy tiện mua, hơn nữa cô toàn để ở nhà, cũng không động tới.
Cả nhà đột nhiên nói muốn đi suối nước nóng, cô căn bản cũng không nghĩ tới chuyện này, không nghĩ tới Âu Châu Du lại chuẩn bị thay cho cô rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.