🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Khóc rồi hả?”nữ sinh mới vừa cướp vị trí kia chế nhạo nói, “Làm sao lại một mình tới dùng cơm vậy?sao Đinh Cẩn không đi cùng cô? Cũng đúng, cô nhìn xấu xí thấy buồn nôn, phỏng chừng ăn cơm cùng cô cũng nuốt không trôi?”
Mấy nữ sinh bắt nạt xong Hồ Tiểu Tri, tiếp tục đi ăn cơm, chỉ để lại Hồ Tiểu Tri cùng khay đồ ăn trên đất vùng vãi…
Trong nháy mắt, Hồ Tiểu Tri hận không thể trực tiếp biến mất khỏi thế giới này, có phải biến mất như vậy, những người này liền sẽ không bắt nạt cô ta nữa?
Một đạo âm thanh ôn nhu, ở sau lưng Hồ Tiểu Tri vang lên, “này, bạn không sao chứ?”
Hồ Tiểu Tri đỏ mắt, nhìn về phía người duy nhất còn nguyện ý nói chuyện với mình, suýt nữa cho là mình nhìn thấy tiên nữ, cô gái kia thật xinh đẹp!
Cùng lúc đó, xung quanh mọi ánh mắt đều bị người phụ nữ này hấp dẫn.
Hồ Tiểu Tri có chút lắp bắp nói: “Tôi… Tôi không có… Chuyện.”
Người phụ nữ kia cười một tiếng, nụ cười này, càng để cho người ta vì đó ái mộ, “Nếu bạn không ngại thì ăn phần của tôi trước đi!”
“Không… Không cần đâu.”
“Chúng ta ra ngồi bên kia.” Cô gái kia một tay bưng cơm, một tay nắm chặt cánh tay của Hồ Tiểu Tri, liền đem Hồ Tiểu Tri kéo đến một vị trí, ngồi xuống.
Cô ta đem cơm của mình đưa tới trước mặt Hồ Tiểu Tri, lại từ trong túi cầm khăn giấy đưa cho Hồ Tiểu Tri.
Hồ Tiểu Tri chần chờ nhìn người phụ nữ trước mặt, người phụ nữ kia khẽ mỉm cười, “sao vậy?”
Xung quanh các nữ sinh nhìn thấy một màn này, bắt đầu khe khẽ bàn luận:
“Đây không phải là giảng viên thanh nhạc mới đến của trường chúng ta kia sao?”
“Không thể nào? Không giống!”
không giống… Bởi vì nhìn người thật so với ảnh chụp, còn đẹp hơn nhiều! Hơn nữa, trông lại rất hòa đồng ấm áp
Lâm Vi ngồi ở bên cạnh Đàm Tiểu Ân, than thở: “mình có chút không muốn sống.”
Đàm Tiểu Ân sâu sắc đồng cảm, “mình cũng thế.”
“Trời ạ! Bao giờ mới có thể đẹp như cô ấy cơ chứ?”
“Tôi cũng muốn!”
Sao lại có một cô gái hoàn mỹ đến vậy, ở trên đời này có hai loại phụ nữ đẹp, một loại là đẹp đến mức làm tất cả phụ nữ đều ghen tỵ.
Còn có một loại, là đẹp đến mức làm cho bạn muốn ghen tỵ cũng không ghen tị nổi, chỉ hận không thể chui lại vào trong bụng mẹ đầu thai lại.
Mà giờ khắc này, cái người ngồi ở trước mặt Hồ Tiểu Tri, chính là loại thứ hai.
Đinh Cẩn cùng Tả Dục từ bên ngoài đi vào, vừa vặn thấy một màn như vậy, Đinh Cẩn hiện tại rất ghét Hồ Tiểu Tri, chỉ muốn nhìn Hồ Tiểu Tri bị tất cả mọi người bắt nạt, kết quả, đến lúc này, lại nhìn thấy Hồ Tiểu Tri cùng người phụ nữ kia ngồi chung một chỗ.
Hồ Tiểu Tri cũng nhìn thấy Đinh Cẩn, theo bản năng mà cúi đầu, không dám nhìn Đinh Cẩn.
Tả Dục đứng ở bên cạnh Đinh Cẩn, một mặt nghiêm túc nói: “sao cô ta cũng ở đây?”
Lúc trước Cậu ta quen biết Đinh Cẩn, mặc dù không quá thân thiết với Nhà họ Âu nhưng cũng đủ để nhận ra Dương Nhạc Linh.
Đinh Cẩn đi thẳng tới, dừng ở bên cạnh bàn của hai người kia.
Hồ Tiểu Tri cúi đầu, giống như con gà con nhìn thấy chim ưng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.