Chương trước
Chương sau
Âu Minh Triết nhìn hắn một cái, “làm sao đến đâu cũng thấy cậu thế hả?”
Đinh Cẩn tiếp tục làm nũng, “cậu ơi, cháu đói rồi.”
“Đi mà tìm bạn bè, theo đuôi cậu làm gì?”
“Nhưng mà, cháu muốn đi ăn cùng cậu cơ, từ khi nào muốn cùng cậu ăn chung bữa cơm lại khó như vậy rồi?” Đinh Cẩn ngữ điệu trở nên bi thương, “cháu nhớ khi còn bé…”
“Được rồi, im miệng.” Thấy hắn lại chuẩn bị bắt đầu lôi chuyện cũ ra nói, Âu Minh Triết nhanh chóng ngắt lời.
Đinh Cẩn cười một tiếng, “Cảm ơn cậu.”
Đàm Tiểu Ân: “…”
Buổi tối, cơm nước xong trở lại, Đàm Tiểu Ân giúp Âu Minh Triết đấm bóp hai chân, anh bình thường hoạt động ít, cô giúp anh đấm bóp một chút một chút cho thoải mái.
Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân, thấy lọn tóc của cô vương trên, anh đưa tay ra, giúp cô vén lên.
“Tại sao không nói chuyện?” Từ lúc Ăn cơm trở về, Đàm Tiểu Ân rất an tĩnh.
“Tức chứ còn sao nữa.” Đàm Tiểu Ân nói.
Âu Minh Triết nhìn cô, nở nụ cười, “Tức cái gì?”
“Đinh Cẩn.” Đàm Tiểu Ân nhớ tới chuyện tối nay, Đinh Cẩn chẳng những muốn cướp đẩy xe lăn của Âu Minh Triết với cô, còn muốn cướp phần gọi món Âu Minh Triết thích của Đàm Tiểu Ân, quả thực là vô cùng đáng ghét.
Âu Minh Triết nói: “nó làm sao?”
“Cậu ta đang cố ý. Anh sẽ không bị cậu ta bắt cóc đi mất đấy chứ!”
“…” Âu Minh Triết nhìn thấy cô hiển nhiên coi Đinh Cẩn là thành tình địch, đưa tay ra, chọc chọc cái trán của cô, “anh phải nói bao nhiêu lần nữa, anh thật sự không thích đàn ông.”
“Nhưng mà…” Đàm Tiểu Ân còn muốn nói điều gì đó, cánh cửa lại vang lên âm thanh của Đinh Cẩn, “Cậu ơi.”
Đàm Tiểu Ân hiện tại vừa nghe thấy âm thanh của hắn, liền không nói gì, hắn làm sao lại đến nữa vậy?
Âu Minh Triết nhìn Đinh Cẩn, không nói gì, trực tiếp gọi Lý Sơn, để cho anh ta đem Đinh Cẩn “Mời” ra khỏi cửa.
Người nào đó Bị nhốt ở ngoài cửa “…”
Âu Minh Triết nhìn sang Đàm Tiểu Ân, “Như vậy được chưa?”
Cô không thích, anh liền để Đinh Cẩn cách xa một chút.
Đàm Tiểu Ân không nghĩ tới Âu Minh Triết sẽ thô bạo như vậy, “làm thế có quá đáng lắm không?”
“Không biết.”

Hai ngày sau đều là ngày cuối tuần, Đàm Tiểu Ân ở trong nhà nghỉ hai ngày, trừ Đinh Cẩn thỉnh thoảng tới quấy rầy một chút, thời gian nghỉ cũng coi như vui vẻ.
Buổi tối, Âu Minh Triết ở trong phòng làm việc nói chuyện với Lý Sơn.
Cô ở phòng ngủ một mình, rốt cuộc vẫn không nhịn được,bèn mở máy vi tính ra, lên Facebook.
Phát hiện ra một điều, cô không lên tiếng,bọn người trên đó lại tưởng cô sợ,càng ra sức bôi nhọ, bêu rếu cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.