Chương trước
Chương sau
Đinh Cẩn nói như vậy làm cho Đàm Tiểu Ân hơi sững sờ, đúng vậy! Lúc trước cô sẽ không bao giờ cư xử như vừa nãy
Cô cũng không thể tin được, dưới tình huống đó, cô lại đánh Mã Việt Siêu.
Khả năng cô thật sự bị điên rồi!
Rõ ràng thật vất vả mới có thể đi học, nhưng nghe thấy đối phương giễu cợt Âu Minh Triết cô thật sự không nhịn được.
Làm con ngoan trò giỏi nhiều năm như vậy, Đàm Tiểu Ân cũng chưa từng nghĩ, có một ngày, mình lại đánh nhau như thế này.
Đàm Tiểu Ân hơi chần chừ nói cậu ta khinh người quá đáng, tôi cũng không thể nhịn mãi được.
Nghe xong lời của cô, Đinh Cẩn lại châm chọc cười một tiếng.
Đàm Tiểu Ân nhìn nụ cười phức tạp trên gương mặt Đinh Cẩn, hơi ngớ người,lại nghe Đinh Cẩn nói cậu tức giận như vậy, là bởi vì bọn họ nói xấu cậu ư
Đàm Tiểu Ân giành được giải nhất trong hội thi văn nghệ, Vũ Minh Hân bởi vì ghen tỵ, sau lưng tung không ít tin nhảm, nói cái gì là Đàm Tiểu Ân cướp bạn trai của bạn thân, cướp không được nên tìm đàn ông giàu có để bấu víu đào mỏ… Cũng không thấy Đàm Tiểu Ân tức giận như vừa rồi.
Đàm Tiểu Ân là một người vô cùng nhẫn nhịn, bởi vì cô không có gia thế, không có chỗ dựa. Ở trên đời này, làm người mà không có gì cả, trừ nhẫn nhịn ra, còn có thể thế nào
Cho nên, gặp phải vấn đề gì, cô cũng tự nhủ với bản thân, đừng để ý đến những chuyện làm mình không vui, không để cho tâm tình của mình bị ảnh hưởng.
Hôm nay kích động như vậy, hoàn toàn không giống như phản ứng bình thường của cô.
Đàm Tiểu Ân nhìn Đinh Cẩn, có một loại cảm giác bị hắn nói trúng tim đen.
Trong mắt cô xuất hiện tia kinh ngạc, làm cho Đinh Cẩn cảm thấy buồn cười.
Hắn u buồn nhìn Đàm Tiểu Ân, Từ trước đến giờ cô chưa từng yêu tôi như vậy.
Hắn có thể cảm giác được rõ ràng lúc trước cô yêu hắn, cùng hiện tại cô yêu Âu Minh Triết khác nhau một trời một vực.
Trong lòng khó tránh khỏi có chút không thăng bằng, dù sao mình cũng yêu cô ấy như thế.
Ngày trước yêu nhau… Cô chưa bao giờ đặt hắn ở trong tim như Âu Minh Triết hiện tại.
Đàm Tiểu Ân nhìn Đinh Cẩn, không trả lời.
Cô lúc trước cảm thấy, mình đã rất yêu Đinh Cẩn rồi.
Nhưng mà bây giờ nghĩ lại, thời điểm đó bản thân mình nào đã biết cái gì là yêu
Chỉ là khoảng khắc nhìn thấy hắn lúc đó, trái tim bị lỗi nhịp, liền tưởng rằng mình đời này thật sự muốn cùng hắn bên nhau trọn đời. Thì ra đó chỉ đơn thuần là thích, không phải là yêu…
Là bọn họ đã nhầm lẫn giữa thích và yêu.
Nếu như là tình yêu chân chính, làm sao có thể bởi vì chút hiểu lầm nhỏ, vì đôi lời khiêu khích, liền sụp đổ.
Đàm Tiểu Ân thở dài một cái, Đinh Cẩn, chuyện đã qua, đều cho qua đi. Hôm nay rất cảm ơn cậu giúp tôi.
Hắn bày ra cái bộ mặt đau lòng vì tình này làm cho cô không biết phải đối mặt với hắn như thế nào.
Đinh Cẩn cúi đầu, tôi biết, ban đầu là tôi không tốt, làtôi hiểu lầm cô, làtôi ngu ngốc tin lời Vũ Minh Hân nói, mới dẫn đến ngày hôm nay. Chẳng qua… tôi muốn hỏi cô, nghe những người kia chê cười cô gả cho cậu, cô có hối hận không
Đổi thành người bình thường, ở trong hôn lễ bị người ta chê cười như vậy, cô hẳn là rất hối hận chứ
Đàm Tiểu Ân nói tôi không hề hối hận.
Nếu như không phải có Âu Minh Triết, ngay cả cơ hội đứng ở đây cô cũng không có, tại sao phải hối hận
Cô vĩnh viễn không bao giờ quên, lúc bản thân mình tuyệt vọng nhất, là Âu Minh Triết vươn tay ra với cô.
Lúc cô bi thương nhất, khổ sở nhất, chỉ có Âu Minh Triết cưng chiều cô
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.