Đàm Tiểu Ân mặc váy ngủ hai dây màu đỏ nhìn vô cùng quyến rũ, đây là dì Ngô chuẩn bị cho cô, nói là kết hôn phải mặc màu đỏ mới gặp điềm lành.
Bởi vì cô xoay người,cho nên cổ áo hở ra xương quai xanh tinh xảo cùng cái cổ trắng nõn, da của cô rất trắng, làm người nhìn mê mẩn, nảy sinh ý nghĩ muốn “phạm tội”
Âu Minh Triết đưa tay ra, ôn nhu vuốt ve gương mặt của cô, “Tiểu Ân.”
“Ừm.” Đàm Tiểu Ân vô cùng ngái ngủ, nghe Âu Minh Triết gọi mình, vẫn đáp một tiếng.
Hôm nay đặc biệt mệt mỏi, nhất là sau khi tắm xong, mệt mỏi chỉ muốn nằm bẹp trên giường.
Âu Minh Triết nói: “em tỉnh lại đi, anh có chuyện muốn nói với em.”
Hôm nay là đêm tân hôn, chẳng nhẽ cứ như vậy mà ngủ sao?
Đàm Tiểu Ân cản tay của anh lại, “Em mệt lắm,có gì ngày mai nói đi.”
Âu Minh Triết cúi đầu xuống, hôn nhẹ lên khuôn mặt trăng noãn của cô, “em chắc chứ? Ngày mai tỉnh lại sẽ không hối hận?”
Lấy tính cách của cô, đêm tân hôn không làm cái gì, sẽ không cảm thấy tiếc nuối sao?
Nhưng Đàm Tiểu Ân lại ôm lấy anh, để tay trên bờ vai của anh, “Đi ngủ.”
Gối bị cô ném qua một bên, trực tiếp coi Âu Minh Triết là thành gối ôm.
Âu Minh Triết nhìn cô như vậy, suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết định không đánh thức cô.
Cô đã mệt mỏi thành như vậy, coi như gọi cô dậy, phỏng chừng cô cũng không có hứng thú gì, còn không bằng để cho cô ngủ một giấc thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378864/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.