Đàn ông đều như vậy, chỉ cần là người phụ nữ đã từng thuộc về mình, sẽ có ảo giác người phụ nữ đó cả đời là đồ vật của mình.
Dù là mình không thích nữa, cũng không muốn thấy người phụ nữ đó ở bên cạnh người khác.
Âu Minh Triết đưa tay ra một cái, bưng lấy mặt của cô, âm thanh ôn nhu như nước, “Sau này nó mà còn tới tìm em, nhớ nói cho anh biết.”
Anh phát hiện Đàm Tiểu Ân là một người phụ nữ rất lý trí, cũng sẽ không đắm chìm trong tình cảm không thoát ra được, điểm này làm cho anh rất hài lòng.
Làm người nên cầm được thì cũng buông được, mặc kệ ban đầu là vì cái gì tách ra, nhưng là bỏ lỡ, cũng đã không đáng giá lưu luyến.
Đàm Tiểu Ân gật đầu: “Được. Ông xã tốt nhất!”
Cô nhìn ra được, so với ăn giấm, Âu Minh Triết càng sợ cô bị Đinh Cẩn dây dưa bắt nạt hơn.
–
Hôm sau, Đàm Tiểu Ân học xong, thu dọn đồ đạc từ phòng học đi ra, chuẩn bị về nhà, Lâm Vi đi theo sau, “Tiểu Ân, mình có lời muốn nói với cậu.”
Đàm Tiểu Ân cảm thấy Lâm Vi hơi lạ, cười một tiếng, “cái gì mà trông cậu nghiêm trọng vậy? Mới vừa rồi nói qua điện thoại không phải được à?”
Nói qua điện thoại cũng được mà!
Hết lần này tới lần khác Lâm Vi lại bày ra bộ dáng nghiêm túc nhu vậy.
Lâm Vi thấp thỏm nói, “Là chuyện của Đinh Cẩn.”
Cô ta hôm qua cùng Tả Dục vào cửa, nhìn thấy Đinh Cẩn đứng ở nơi đó, rất bi thương thống khổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378831/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.