Chương trước
Chương sau
“Em ôm anh xong cứ bắt anh phải hôn em, còn nhất định phải gọi anh là ông xã.” Âu Minh Triết lúc nói câu này, ngữ khí rất nghiêm túc. Phảng phất như anh nói đều là sự thật, anh mới là người bị cưỡng hôn.
Đàm Tiểu Ân nghe xong, có chút khiếp sợ, “Nguyên lai là như vậy, khó trách em cảm thấy hôm nay miệng có chút đau đau.”
Không nghĩ tới mình uống rượu xong lại quá đáng như vậy, xem ra sau này không nên uống rượu nữa!
Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân không hoài nghi chút nào, không nghĩ tới cô dễ lừa gạt như vậy, ý vị thâm trường hỏi: “em bây giờ tỉnh rồi, sao không gọi anh là ông xã nữa hả?”
“A?” Đàm Tiểu Ân tay chân luống cuống mà nhìn Âu Minh Triết, luôn cảm thấy xưng hô ông xã rất khó thốt ra khỏi miệng, “Nếu như chú thích, em sau này có thể đổi xưng hô thành như vậy.”
Thích? Ai thích nghe cô gọi như thế?
Âu Minh Triết cơ hồ là theo bản năng mở miệng, vẫn là vẻ mặt lạnh lùng: “anh không thích.”
Âu Minh Triết người này, dung mạo anh tuấn, giá trị nhan sắc rất cao, nhìn qua như người giống như không dính khói bụi trần gian vậy.
Cho nên, Đàm Tiểu Ân cũng không tưởng tượng gọi ông xã anh sẽ có biểu cảm gì.
“Vậy thì cứ gọi như cũ đi.”
“…”
Đàm Tiểu Ân cũng chuẩn bị đến trường đi học rồi, tuy ở cùng chú cô rất vui, nhưng có lớp thì phải học. Mà Âu Minh Triết gần đầy anh cũng bận.
Học xong, Đàm Tiểu Ân đang thu xếp dụng cụ học tập thì Đinh Cẩn bước đến.
Tả Dục thấy cảnh này thì hơi bất đắc dĩ, thường ngày ở trường Đinh Cẩn không nói chuyện gì với Đàm Tiểu Ân, không ngờ hôm nay lại chủ động.
Cậu ấy không lo người khác sẽ biết được quan hệ giữa cậu ấy và Đàm Tiểu Ân sao?
Hôm qua Đinh Cẩn và Tả Dục không có tiết, nghe nói là đi thi đấu, Đàm Tiểu Ân cũng không găp bọn họ. lúc này Đinh Cẩn lại xuất hiện trước mắt cô, cô cũng không nói lời nào.
người đàn ông trước mắt này đã không còn có quan hệ gì với cô rồi.
Lâm Vi đứng kế bên nhìn Đinh Cẩn nói: “Bạn học Cô, có việc gì không?”
Khai giảng đã lâu, trừ phi cùng Tả Dục thì thường ngày Đinh Cẩn cũng sẽ không cùng người khác tiếp xúc gì.
Giờ đột nhiên bước đến đây khiến Lâm Vi hơi kinh ngạc.
“Tôi có việc tìm Đàm Tiểu Ân.” Đinh Cẩn nhìn Đàm Tiểu Ân đang thu dọn dụng cụ học tập, mới phát hiện ra rằng cô không nhìn cậu lấy một lần.
Lâm Vi nói: “Vậy hai cậu nói chuyện đi.”
Cô ấy bước ra khỏi phòng học.
Đinh Cẩn lại nhìn về phía Tả Dục đang đứng cạnh, Tả Dục chỉ đành phải bước ra theo.
Hai người đứng trước của, Lâm Vi nhìn Tả Dục hỏi: “Đinh Cẩn…có phải thích Đàm Tiểu Ân không?”
Đàm Tiểu Ân đạt giải nhất cuộc thi hát, trong hai ngày gần đây rất nhiều bạn học nam đến tìm cố ấy, nhiều lúc có người còn tìm đến Lâm Vi xin số điện thoại của Đàm Tiểu Ân.
Phải biết là trước kia Lâm Vi còn nổi tiếng, mọi người đều là tìm Đàm Tiểu Ân để xin số Lâm Vi.
Cho nên nếu Đinh Cẩn mà thích Đàm Tiểu Ân thì cũng có thể.
Tả Dục nói: “không phải, cô đừng suy nghĩ nhiều.”
Anh nhìn ra Lâm Vi thích Đinh Cẩn, nhưng Đinh Cẩn sao có thể thích Đàm Tiểu Ân được chứ! đó là mợ của cậu ấy, không biết chừng là Đinh Cẩn đang tìm Đàm Tiểu Ân có việc thôi!
Trong phòng học vô cùng yên tĩnh, Đàm Tiểu Ân nhìn Đinh Cẩn một cái thì không để ý gì đến anh ta nữa, trực tiếp bước đi hướng khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.