Chương trước
Chương sau
“Em thích là được rồi.” Nghe nói mấy cô gái nhỏ đều thích loại này, anh liền chọn cái này, nhìn cô cười vui vẻ như vậy, chắc là coi như hài lòng.
Âu Minh Triết giúp cô đội mũ sinh nhật lên, ” ước đi.”
“Còn phải ước nữa sao!” Đàm Tiểu Ân có chút lúng túng.
Nói thật, đây là lần đầu tiên cô được tổ chức sinh nhật, lúc trước liền ngay cả bánh sinh nhật cũng không có.
Mỗi lần sinh nhật, mọi người đều bận việc, sau đó quên bẵng đi luôn.
Thời gian dài, liền ngay cả chính mình, cũng thường xuyên quên.
Cho nên, đột nhiên có người tổ chức sinh Nhật cho cô, còn bảo cô ước, cô cảm thấy vô cùng khẩn trương.
Âu Minh Triết thúc giục: “Nhanh lên một chút.”
Trong mắt anh, cô chính là tiểu công chúa của anh, anh sẽ luôn cưng chiều cô, có thể cho cô cái gì anh đều sẽ cho hết thảy.
Đàm Tiểu Ân chắp hai tay, nhắm mắt lại, ở trong lòng thầm cầu nguyện: Hy vọng chú có thể mau bình phục!
Anh tốt với cô như vậy, cho nên, cô càng hy vọng anh có thể khoẻ mạnh, bình an.
Ước xong, Đàm Tiểu Ân thổi nến, cây nến mới vừa thổi tắt, bên ngoài liền đột nhiên vang lên tiếng pháo hoa.
Việc bắn pháo hoa trong thành phố được kiểm soát gắt gao, năm nay Kinh Châu cũng không hề có thông báo bắn pháo hoa mừng quốc Khánh, cô còn đang nuối tiếc năm nay không được ngắm pháo hoa, vậy mà có thể nhìn thấy pháo hoa như vậy.
Đàm Tiểu Ân háo hức: “Ôi, thật may mắn.”
Lý Sơn ở một bên, nghe thấy lời của Đàm Tiểu Ân,trong lòng thầm nghĩ, nào có phải trùng hợp, đây là Âu Minh Triết nhờ quan hệ để xin giấy phép bắn pháo hoa, sau đó lại bao trọn nhà hàng này để cho Đàm Tiểu Ân bất ngờ, không nhịn được cười một tiếng “Dĩ nhiên là biết tối nay này thành phố tổ chức bắn pháo hoa ở đây nên mới đặt bàn ở đây.”
“Thật sao?” Đàm Tiểu Ân nhìn về phía Lý Sơn.
Lý Sơn đang muốn trả lời, lại phát hiện Âu Minh Triết trừng mắt liếc anh ta một cái.
Anh ta rụt cổ, ho khan một tiếng, không nói.
Đang yên đang lành, anh ta xen vào làm cái gì?
Đàm Tiểu Ân lớn như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên được ngắm pháo hoa ở khoảng cách gần như vậy.
Lúc trên xe trở về nhà, bên tai vẫn cảm giác như nghe có tiếng pháo hoa.
Âu Minh Triết nhìn sang phía Đàm Tiểu Ân, “Sinh nhật vui vẻ.”
“Cảm ơn.” Đàm Tiểu Ân dựa vào vai anh, ngước lên nhìn anh, “Cảm ơn chú nhớ đến sinh nhật của em.”
“Nhớ sinh nhật của vợ mình, chẳng phải là điều dĩ nhiên sao?”
“…” Đàm Tiểu Ân ho khan, cô đến bây giờ, cũng không biết sinh nhật anh lúc nào. Cô nhìn Âu Minh Triết, “chú ơi, chú thuộc cung nào vậy?”
“Em trực tiếp hỏi sinh nhật của anh là được rồi?” Âu Minh Triết liếc mắt một cái liền nhìn ra, Đàm Tiểu Ân căn bản không nhớ sinh nhật của anh.
Bị phơi bày nên Đàm Tiểu Ân vô cùng xấu hổ, “Em bảo đảm sau này sẽ nhớ kỹ.”
Lý Sơn thay Âu Minh Triết trả lời: “Ngài Âu sinh ngày 29 tháng 12.”
Đàm Tiểu Ân nói: “em biết rồi, nhất định sẽ nhớ kỹcả đời , một khắc cũng không quên.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.