Âu Minh Triết không có đáp lời, chẳng qua là tiếp tục uống cà phê của mình, anh biết Đàm Tiểu Ân tiếp theo nhất định sẽ dỗ ngọt anh, đã ngoan ngoãn chuẩn bị để được cô dỗ dành.
Lại nghe thấy Đàm Tiểu Ân lẩm bẩm: “chú ấy chắc không phải vì loại chuyện này mà ăn giấm đấy chứ! Thôi đi tắm rửa rồi đi ngủ! Thật là mệt mà.”
“…”
Đàm Tiểu Ân đã đi lên phòng.
Anh nhìn theo bóng của cô, hoài nghi cô đang cố ý.
Âu Minh Triết ngồi tại chỗ, tiếp tục uống cà phê. Vốn là không thích uống cà phê, nhưng không biết tại sao, nghĩ đến là Đàm Tiểu Ân làm, liền cảm thấy uống ngon vô cùng.
–
Thứ tư, trường học tổ chức hội diễn văn nghệ, cho nên, mấy ngày kế tiếp, mọi người tất cả đều bận rộn luyện tập.
Buổi tối, ký túc xá, Đàm Tiểu Ân bởi vì luyện hát, cho nên trở lại hơi muộn, lúc về Vũ Minh Hân đã trở về rồi.
Vũ Minh Hân mặc đồ ngủ, ngồi ở trên giường của cô ta, nhìn thấy Đàm Tiểu Ân, không ưa nhìn thấy Đàm Tiểu Ân cố gắng như vậy, “cô mỗi ngày cố gắng như vậy, luyện tập hăng hái như vậy định lấy giải nhất sao!”
Lần này hội diễn văn nghệ, sẽ có đội ngũ ban giám khảo chuyên nghiệp tiến hành chấm điểm. Vũ Minh Hân từ nhỏ đã bắt đầu học các môn năng khiếu, múa, dương cầm, tinh thông mọi thứ, cô ta đối với tiết mục múa của mình rất có tự tin, cảm thấy giải nhất năm nay nhất khẳng định là của cô ta.
Hiện tại cũng không giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378794/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.