Đinh Cẩn nhớ tới tình hình bên trong, Không được.
Hôm nay người trong nhà ăn cơm, Vũ Minh Hân là người ngoài, nếu như đột nhiên xuất hiện, ba mẹ hỏi tới, nói không chừng còn tưởng rằng là hắn gọi tới.
Vũ Minh Hân thấy hắn như vậy, càng kiên định hơn muốn đi vào,bên trong không phải là chỉ có Đàm Tiểu Ân thôi sao
Có gì phải sợ
Em chỉ vào trong nói với Tiểu Ân vài câu. Vũ Minh Hân nói xong, không đợi Đinh Cẩn đồng ý, trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Cửa phòng đột nhiên bị mở ra, người một nhà đang dùng cơm nhìn lại, còn tưởng rằng là Đinh Cẩn trở về tới rồi, kết quả nhìn một người, lại là Vũ Minh Hân.
Vũ Minh Hân …
Cô ta vốn cho là bên trong chỉ có Đàm Tiểu Ân, kết quả nhìn thấy tất cả mọi người Nhà họ Âu đều đang có mặt, có chút đứng hình.
Đàm Tiểu Ân sao lại… Cùng người nhà họ Âu cùng nhau ăn cơm
Nơi này chỉ có Cố Trường Bình chưa từng thấy Vũ Minh Hân.
Ngoài ra đều đã gặp qua.
Âu Châu Du hỏi Sao cháu lại tới đây
Bảo Bảo nhà chị bị điên rồi sao Muốn đem Vũ Minh Hân mang tới, cũng không nói với chị một tiếng.
Đối mặt cảnh tượng như thế này, Vũ Minh Hân nếu như trực tiếp lui ra ngoài, lại không quá lễ phép, không thể làm gì khác hơn là đi vào lên tiếng chào hỏi, cháu chào Ông ngoại bà ngoại và dì ạ…
Đi vào ngồi đi. Âu Châu Du cũng không tiện đuổi cô ta đi, dù sao cũng là người quen biết, cũng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378786/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.