Chương trước
Chương sau
Đàm Tiểu Ân thấy Âu Minh Triết không lên tiếng, hung dữ uy hiếp nói: “chú mà còn không để ý đến em, em hôn chú bây giờ!”
Âu Minh Triết: “…”
Đàm Tiểu Ân nói những lời này, làm cho anh thiếu chút nữa ngã ngửa.
Cô là một cô gái, làm sao lại có thể mặt không đổi sắc nói ra những câu này mà không thẹn thùng?
Một giây kế tiếp, Đàm Tiểu Ân đã ngẩng đầu lên, tại trên gò má của anh hôn một cái.
Đôi môi Mềm mại, chẳng qua là ở trên mặt của anh nhẹ chạm một cái, lại làm cho trong lòng anh nhảy nhót rộn lên.
Đàm Tiểu Ân hôn Âu Minh Triết xong, nhỏ giọng hừ hừ nói: “Muốn để cho em hôn chú thì cứ nói thẳng đi!”
Âu Minh Triết bị cô vạch trần, nhưng mà, là đàn ông, làm sao có thể thừa nhận là mình đang lừa gạt để cô ấy hôn dỗ ngọt mình chứ?
Anh ra giọng người lớn: “Trễ lắm rồi, đi tắm rửa đi còn đi ngủ.”
“Ồ.” Đàm Tiểu Ân nhìn anh, “Cho nên, chú không giận em nữa nhé?”
“…” Âu Minh Triết nhìn cô một cái, “Lần này bỏ qua cho em, nếu có lần sau nữa…”
“Sẽ không có lần sau.” Đàm Tiểu Ân nghiêm túc thề thốt, bảo đảm nói: “Coi như chú đuổi em đi,em cũng sẽ không đi! Vậy em đi tắm nhé?”
“Đi đi.” Nghe được cam đoan của cô, Âu Minh Triết tâm tình tốt lên không ít,nhưng trên mặt vẫn là bộ dáng cao ngạo.
Cũng may Đàm Tiểu Ân đã quen anh như vậy, vào cửa, cầm quần áo, tiến vào phòng tắm.
Nhìn cô khôi phục như bình thường vui sướng hân hoan, Âu Minh Triết mới yên tâm một chút.

Sáng sớm ngày thứ hai, hai người ngồi trong phòng ăn ăn điểm tâm, Đàm Tiểu Ân nhìn Âu Minh Triết, nghĩ đến mình chẳng mấy chốc sẽ gả cho anh, còn có chút khẩn trương.
Âu Minh Triết phát hiện Đàm Tiểu Ân đang nhìn trộm anh, hỏi: “Trên mặt tôi dính gì à?”
“Không có ạ.” Đàm Tiểu Ân nhìn khuôn mặt anh tuấn anh, bị anh bắt được, cô không thèm nhìn lén, mà là đổi thành quang minh chính đại mà nhìn, “chú đẹp trai như vậy, em nhìn một chút thì làm sao?”
“…” Âu Minh Triết nhìn cô gái da mặt hơi dày này của mình, bưng nước lên uống một hớp. Hết cách với cô.
Âu Châu Du mới vừa thức dậy, từ trên lầu đi xuống, nhìn về phía hai vợ chồng son, “chào buổi sáng hai đứa!”
Bởi vì Đinh Cẩn cùng chồng của chị đều không có ở nhà, một mình rất cô đơn, Âu Châu Du đều là trực tiếp ở ở bên này.
“Chị, chào buổi sáng.” Đàm Tiểu Ân nhìn Âu Châu Du, “sao chịkhông ngủ thêm chút nữa?”
” dậy sớm một chút vận động cho khỏe.”
“Ồ.” Đàm Tiểu Ân nâng ly, nhấp một hớp nước trái cây, đột nhiên nghe được Âu Châu Du hỏi: “Tiểu Ân, em cùng Đinh Cẩn là bạn học à? Nó ở trường học như thế nào vậy?”
“Khụ!” Cái vấn đề này, làm cho Đàm Tiểu Ân sặc một hớp nước trái cây…
“Giấm Vương” liền ngồi ở đối diện, ở ngay trước mặt anh nói chủ đề Đinh Cẩn, đây là muốn hại chết cô đây mà!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.