Chương trước
Chương sau
“Vậy em mượn dùng tạm vậy.” Đàm Tiểu Ân cầm điện thoại di động, đẩy anh ngồi xuống, hai người ngồi chung ở trên ghế sa lon.
Âu Minh Triết nhìn cô, “Lại đăng bài à à?”
“Ừm.”
Âu Minh Triết đưa tay ôm cô vào trong ngực, nhìn cô dùng điện thoại của anh đăng nhập Facebook, tiện thể nhớ tên Nick của cô, âm thầm ghi ở trong lòng, ừ, sau này phải chú ý tới cô ấy hơn.
Nhìn một hồi, mắt của anh không tự chủ chuyển đến gò má của Đàm Tiểu Ân.
Dưới ánh đèn, trên mặt của cô không thấy được bất kỳ tỳ vết nào, có thể nhìn thấy trên khuôn mặt tinh tế. Lại cộng thêm cô nháy mắt một cái…
Vốn chỉ là đơn thuần muốn ôm lấy cô, Âu Minh Triết hô hấp không tự chủ trở nên nặng nề.
Trong nháy mắt, trong đầu của Âu Minh Triết, hiện ra hình ảnh của Đinh Cẩn khi cậu ta vẫn là trẻ sơ sinh.
Nếu như… Con của mình cùng Đàm Tiểu Ân ra đời, sẽ trông như thế nào?
Cái ý niệm này, một khi ở trong đầu trồi lên, liền có một chút không thể áp xuống được nữa, anh thậm chí trong nháy mắt liền càng ngày đi càng xa, nghĩ đến cả việc con mình đi mẫu giáo, học tiểu học, trung học,phổ thông rồi lên đại học….
Đàm Tiểu Ân dùng điện thoại đăng bài hôm nay, sau đó nhìn về phía Âu Minh Triết, “chú ơi?”
Âu Minh Triết không biết đang suy nghĩ gì, không có đáp lại cô.
Cô đưa tay ở trước mặt anh giơ giơ, lại kêu một câu: “chú, chú đang suy nghĩ gì à?”
Âu Minh Triết lúc này mới hồi phục tinh thần lại nhìn Đàm Tiểu Ân, “Làm xong rồi?”
Đàm Tiểu Ân nói: “Ừm.”
Cô động động, phát hiện mình ngồi lâu quá, cái mông đều có chút ê dại, đau một chút rồi.
Cô đứng lên, thả lỏng thân thể một chút, nói với Âu Minh Triết: “Không còn sớm, ngủ đi!”
Cô gần đây một khi tâm tư thả ở trên Facebook, nên cái gì đều không để ý tới.
Dù sao, đây là bước đầu tiên thực hiện mục tiêu.
Âu Minh Triết nói: “Được.”
Kết Hôn Nhanh Chóng
Đàm Tiểu Ân đem xe lăn đẩy tới, Âu Minh Triết hiện tại đã có thể tự mình mượn lực lượng của hai cánh tay, chuyển qua phía trên xe lăn rồi.
Đàm Tiểu Ân lại đem anh đẩy tới mép giường, đỡ anh lên giường.
Âu Minh Triết dựa vào gối, nhìn Đàm Tiểu Ân đắp chăn cho anh, anh hiện tại bộ dáng này, cần người chăm sóc, cô lại không có chút nào ghét bỏ anh.
Có thể là do sự tuyệt tình của người phụ nữ Dương Nhạc Linh kia, cho nên Đàm Tiểu Ân chỉ cần đối xử tốt với anh một chút, thì ở trong mắt Âu Minh Triết, đều sẽ bị phóng đại.
Đàm Tiểu Ân giúp Âu Minh Triết đắp chăn xong, lại đi kéo rèm cửa sổ, mới bò lên giường.
Cô ngồi ở trên giường, nhìn Âu Minh Triết một cái, biểu tình trở nên phức tạp.
Âu Minh Triết nhìn cô một mặt nặng nề, hỏi: “Lại làm sao rồi?”
Đàm Tiểu Ân bĩu môi, ” ngày mai em phải về lại KTX rồi.”
Lại muốn đi đối mặt Vũ Minh Hân thích khích bác ly gián, cùng với Hồ Tiểu Tri đã bị Vũ Minh Hân đầu độc.
ký túc xá lạnh lẽo, cùng ở chỗ này, so sánh, quả thật là chính là một cái dưới đất một cái trên trời.
Âu Minh Triết nói: “Làm sao, không muốn đi?”
Hiện tại không cần huấn luyện quân sự, cô lúc nào đều có thể trở về, Âu Minh Triết ngược lại không có như thế không yên tâm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.