“Vậy em mượn dùng tạm vậy.” Đàm Tiểu Ân cầm điện thoại di động, đẩy anh ngồi xuống, hai người ngồi chung ở trên ghế sa lon.
Âu Minh Triết nhìn cô, “Lại đăng bài à à?”
“Ừm.”
Âu Minh Triết đưa tay ôm cô vào trong ngực, nhìn cô dùng điện thoại của anh đăng nhập Facebook, tiện thể nhớ tên Nick của cô, âm thầm ghi ở trong lòng, ừ, sau này phải chú ý tới cô ấy hơn.
Nhìn một hồi, mắt của anh không tự chủ chuyển đến gò má của Đàm Tiểu Ân.
Dưới ánh đèn, trên mặt của cô không thấy được bất kỳ tỳ vết nào, có thể nhìn thấy trên khuôn mặt tinh tế. Lại cộng thêm cô nháy mắt một cái…
Vốn chỉ là đơn thuần muốn ôm lấy cô, Âu Minh Triết hô hấp không tự chủ trở nên nặng nề.
Trong nháy mắt, trong đầu của Âu Minh Triết, hiện ra hình ảnh của Đinh Cẩn khi cậu ta vẫn là trẻ sơ sinh.
Nếu như… Con của mình cùng Đàm Tiểu Ân ra đời, sẽ trông như thế nào?
Cái ý niệm này, một khi ở trong đầu trồi lên, liền có một chút không thể áp xuống được nữa, anh thậm chí trong nháy mắt liền càng ngày đi càng xa, nghĩ đến cả việc con mình đi mẫu giáo, học tiểu học, trung học,phổ thông rồi lên đại học….
Đàm Tiểu Ân dùng điện thoại đăng bài hôm nay, sau đó nhìn về phía Âu Minh Triết, “chú ơi?”
Âu Minh Triết không biết đang suy nghĩ gì, không có đáp lại cô.
Cô đưa tay ở trước mặt anh giơ giơ, lại kêu một câu: “chú, chú đang suy nghĩ gì à?”
Âu Minh Triết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378759/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.