Chương trước
Chương sau
Anh nói: “Được rồi.”
Sau đó cùng Đàm Tiểu Ân ra bên ngoài.
Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân một mặt bộ dáng khẩn trương, “Thế nào?”
Bởi vì không có người bên cạnh, Đàm Tiểu Ân lá gan cũng lớn một chút, “chú làm sao đem huấn luyện viên Lưu gọi tới? Không phải là tìm bọn họ để gây sự chứ?”
Ở ngay trước mặt bọn họ, Đàm Tiểu Ân không dám hỏi.
Âu Minh Triết nghe xong lời Đàm Tiểu Ân nói, sửng sốt một chút, nhìn ánh mắt của cô, biểu tình trên mặt, không có dãn ra, “Làm sao, không thể được sao?”
Ai bảo em dám khen người khác đẹp trai trước mặt anh!
Trong lòng anh so đo cực kỳ đấy!
Đàm Tiểu Ân nói: “chú à, em chỉ tùy tiện nói một chút. Chú bỏ qua cho huấn luyện viên Lưu đi! Người ta tốt vô cùng.”
“Em còn thay người khác cầu xin?” Âu Minh Triết nhíu mày.
Đàm Tiểu Ân: “…”
Cô nhìn Âu Minh Triết, “Vậy chú nói đi, chú muốn như thế nào mới có thể hết giận? Không so đo chuyện này?”
“Đưa đầu ra đây cho anh cốc một cái, anh sẽ bỏ qua cho cậu ta.” Âu Minh Triết nói.
Đàm Tiểu Ân nghe xong, cả người cũng cảm thấy không ổn, anh lại còn muốn đánh cô!
Anh là tức giận đến mức nào cơ chứ!
Cô cho tới bây giờ cũng không biết, anh bắt đầu ghen tỵ dọa người như vậy.
Nhưng vẫn là đem đầu đưa tới cho anh cốc.
Cô đến gần Âu Minh Triết, Âu Minh Triết nhìn cô như vậy, đưa tay ra, nhưng mà, anh cũng không có cốc cô, mà là nhẹ nhàng xoa xoa đầu của cô, “Con nhóc ngốc, em làm sao đáng yêu như thế?”
“…” Đàm Tiểu Ân nhìn Âu Minh Triết đáy mắt lộ ra ngoài nụ cười, “chú không tức giận?”
Âu Minh Triết cưng chiều nói, “Cùng anh đi vào.”
Đàm Tiểu Ân nghe xong lời của Âu Minh Triết, đẩy Âu Minh Triết vào trong.
Huấn luyện viên Lưu bình thường có chút gà mờ, cộng thêm lúc huấn luyện quân sự, mọi người đều mặc quân phục giống hệt nhau, cho nên mới vừa rồi, Đàm Tiểu Ân ở trước mặt anh ta vòng vo một vòng, anh ta cũng không nhận ra, chẳng qua là cảm thấy khá quen.
Giờ phút này, lần nữa trở lại bên trong, Đàm Tiểu Ân nhìn huấn luyện viên Lưu, lễ phép lên tiếng chào hỏi, “chào Huấn luyện viên Lưu.”
Mới vừa Đàm Tiểu Ân cùng Âu Minh Triết đi ra, huấn luyện viên Lưu cùng bên cạnh anh ta là huấn luyện viên họ Phương đang nghĩ thân phận của Đàm Tiểu Ân là gì.
Coi như đối với Đàm Tiểu Ân không biết, nhưng cũng nhìn ra được, người phụ nữ này, ở trong mắt Âu Minh Triết, địa vị không bình thường.
Đổi lại lúc trước, ai dám như vậy nói chuyện với Âu Minh Triết, còn muốn đem anh mời đi ra bên ngoài nói chuyện?
Hết lần này tới lần khác Âu Minh Triết còn đáp ứng.
Cho nên, bọn họ chỉ có thể ở trong lòng bội phục người phụ nữ này.
Kết quả Đàm Tiểu Ân trở lại một cái, còn chủ động chào hỏi anh ta, anh ta ngồi ở trên ghế sa lon, nâng cao lưng, tinh thần phấn chấn bộ dáng, “chào cô.”
Đàm Tiểu Ân nghe anh ta nói giọng tôn kính, nhịn không được bật cười, “thầy không nhận ra em sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.