Chương trước
Chương sau
Cô ta có chút gấp, lại gửi cho Đàm Tiểu Ân tin tức: “bạn là chê ít sao? Mình có thể thêm, lại thêm triệu rưỡi, có được hay không?”
7 triệu rưỡi…
Đàm Tiểu Ân cho tới bây giờ chưa từng nghĩ, chia sẻ vài tấm ảnh, có thể có nhiều tiền như vậy.
Cô khổ cực đi làm thêm, cũng phải làm rất lâu mới có được số tiền đó.
Dĩ nhiên, 7 triệu rưỡi đối với Vũ Minh Hân mà nói, không đáng kể chút nào.
Nhưng mà Đàm Tiểu Ân vẫn là tuyệt Vũ Minh Hân: tài khoản Facebook của tôi hiện tại chỉ để tôi đăng cảm xúc và chuyện riêng của tôi,tôi không lợi dụng nó để kiếm tiền, xin lỗi, không giúp được bạn.
Chia sẻ ảnh cho Vũ Minh Hân trên Facebook của mình,trong người cô sẽ cảm thấy khó chịu vô cùng!
[Cục cưng nhỏ Hân Hân: “bạn học ơi, các bài viết trên Facebook của bạn lượt tương tác rất tốt! Bạn có thể giúp tôi một chút được không!” ]
Vũ Minh Hân thậm chí bắt đầu làm nũng.
Đàm Tiểu Ân cảm giác cả người nổi da gà.
Hơn nữa, Vũ Minh Hân lại nói lượt tương tác rất tốt, cô ta chẳng lẽ không đọc bài viết sao?
Quả thật là buồn cười đến đau cả bụng!
Đàm Tiểu Ân nhìn đồng hồ, tắt máy vi tính đi tắm rửa.
Đại học Kinh Châu năm nay huấn luyện quân sự chừng hai mươi ngày, rất mệt mỏi, cho nên cô đều sẽ đi ngủ sớm một chút.
Kết quả, Đàm Tiểu Ân tắm trở lại, bò lên giường, dùng điện thoại xem Facebook, nhìn thấy Vũ Minh Hân gửi rất nhiều tin nhắn cho mình.
[Cục cưng nhỏ Hân Hân: bạn học à, bạn có giúp mình hay không vậy? ]
[Cục cưng nhỏ Hân Hân: Nếu không, 9 triệu được không? ]
Vũ Minh Hân cũng là liều mạng, cô ta ghét nhất người khác cự tuyệt cô ta, cũng không tin người này có cao ngạo như vậy.
Nhưng mà Đàm Tiểu Ân căn bản không muốn để ý đến cô ta, tắt điện thoại di động, đi ngủ.

Nhà họ Âu, mười một giờ đêm
Âu Minh Triết vẫn còn làm việc.
Lý Sơn đi vào, “Ngài Âu, nên nghỉ ngơi rồi.”
“Tiểu Ân lúc nào trở lại?” Chỉ chớp mắt nửa tháng trôi qua rồi, còn không có thấy Đàm Tiểu Ân,lúc Đàm Tiểu Ân ở đây, Âu Minh Triết còn nghỉ ngơi đúng giờ, cô không ở đây anh mỗi ngày ngủ càng ngày càng muộn.
Luôn cảm thấy lúc cô ở đây, nơi này là một gia đình, cô không ở, nơi này lại thành một căn nhà trống không.
Lý Sơn nói: “Bọn họ lần tập quốc phòng này là hai mươi ngày, cuối thứ sáu hẳn là trở về tới rồi.”
Luôn cảm thấy sau khi Đàm Tiểu Ân đi học, Ngài Âu lại giống như hồi ở Hải Thành, mỗi ngày cô đơn, nói cũng trở nên ít đi.
Thậm chí, trong nhà gọi điện thoại tới, gọi anh trở về Nhà họ Âu, anh cuối tuần cũng không chịu trở về.
Lý Sơn lúc này mới phát hiện, Đàm Tiểu Ân đối với Âu Minh Triết ảnh hưởng lớn như thế nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.