Chương trước
Chương sau
Thật ấm áp…

Âu Minh Triết kiểm tra vết thương của Đàm Tiểu Ân, lại dạy dỗ Đàm Tiểu Ân đôi câu, mới cùng Đàm Tiểu Ân cùng nhau xuống dùng cơm.
Vũ Minh Hân đã đi rồi, Đinh Cẩn đã trước bọn họ một bước đến phòng ăn.
Âu Châu Du đang hỏi hắn nói: ” bạn gái con đâu rồi? Đi rồi hả?”
Vũ Minh Hân ở chỗ này đợi một ngày, buổi chiều vẫn còn ở, lúc này không nhìn thấy, Âu Châu Du có chút ngoài ý muốn.
“Không phải là bạn gái của con.” Đinh Cẩn biểu tình rất nghiêm túc.
Âu Châu Du nhìn Đinh Cẩn, “Chia tay?”
Thoạt nhìn, bộ dáng của con trai còn giống như rất khổ sở?
Âu Châu Du không nhịn được nghĩ, có phải hay không là chính mình gây áp lực cho hắn quá lớn.
Bọn họ đang nói chuyện, nhìn thấy Đàm Tiểu Ân cùng Âu Minh Triết đi ra, Đinh Cẩn cúi đầu, không có xem bọn họ.
Trước nhất thời hiểu rõ vấn đề, nói để cho Âu Minh Triết tác thành cho hắn cùng Đàm Tiểu Ân hỗn trướng nói, hiện tại hắn có chút không dám đối mặt với Âu Minh Triết, lòng xấu hổ để cho hắn cảm thấy thật có lỗi với cậu.
Âu Châu Du nhìn Âu Minh Triết, hỏi: “Làm sao đột nhiên đã trở lại rồi hả?”
“Việc làm xong thì trở về.” Âu Minh Triết bình tĩnh trả lời, cũng không nói chuyện của Đinh Cẩn.
Âu Châu Du trêu ghẹo nói: “Là nhớ Tiểu Ân rồi đi! Mẹ lúc trước còn lo lắng cho em sẽ không thương bà xã, làm cho bà xã bị ủy khuất, chị thấy em thích ứng cái thân phận này nhanh quá đấy.”
“…” Âu Minh Triết nhìn một Âu Châu Du cứ hễ ra là thích đùa này, không thèm để ý chị ấy nữa.
Đàm Tiểu Ân nhìn Đinh Cẩn một cái, ở bên cạnh Âu Minh Triết ngồi xuống, thuận tiện cùng Âu Châu Du lên tiếng chào hỏi.
Âu Châu Du cười một tiếng, hướng về phía Âu Minh Triết hỏi: “Nghe nói Vũ Minh Hân mới vừa đi tìm em, không có gì chứ?”
“Không có.” Âu Minh Triết rất lãnh đạm.
Đàm Tiểu Ân nhìn anh một cái, nhìn ra được, Âu Minh Triết cũng không muốn nói chuyện kia.
Rất nhanh, ông Âu cùng bà Âu cũng tới rồi, mọi người bắt đầu ăn cơm.
Bà Âu nhìn Đàm Tiểu Ân, hỏi: “Tiểu Ân sắp khai giảng rồi nhỉ?”
“Vâng, thứ hai đi nhập học.”
“Đinh Cẩn cũng đi nhập học, chị đưa nó đi, không bằng em đi chung với chị?” Âu Châu Du đề nghị.
“Không cần.” Không đợi Đàm Tiểu Ân trả lời, Đinh Cẩn trực tiếp mở miệng.
Âu Châu Du liếc hắn một cái, “Ngươi đứa nhỏ này tại sao lại không hiểu chuyện? Ngược lại tiện đường, thuận tiện mang Tiểu Ân thì sao?”
“Không cần đâu, em tự mình đi là được rồi.” Đàm Tiểu Ân nhìn Đinh Cẩn một cái, trên thực tế hắn không nói, cô cũng sẽ không nguyện ý cùng hắn cùng đi trường học.
Âu Châu Du nói: “Một mình em, còn có hành lý, làm sao đi?”
“Đến lúc đó em để cho Lý Sơn đưa cô ấy tới.” Âu Minh Triết mở miệng, trực tiếp miễn đi Đàm Tiểu Ân giải thích phiền toái.
Âu Châu Du thấy anh đều nói như vậy, không nhịn cười được một tiếng, “Vậy cũng tốt! Chị thấy em đối với Tiểu Ân rất để tâm.”
Anh để cho Lý Sơn đưa, đây là không yên tâm người khác a!
Đàm Tiểu Ân lại biết, anh chỉ là không muốn để cho cô cùng Đinh Cẩn lúng túng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.