Chương trước
Chương sau
Rõ ràng thật cao hứng nghe cô nói như vậy, vẫn còn bày làm ra một bộ bộ dáng gắng gượng.
Đàm Tiểu Ân nhìn anh, cười một tiếng.
Âu Minh Triết đưa tay, đưa cô đè vào lòng mình, cảm thấy cô nhóc này giờ hoàn toàn thuộc về anh, “Hai ngày nay nhớ anh không?”
“Rất nhớ chú.” Đàm Tiểu Ân ngửi mùi trên người anh, luôn cảm thấy nội tâm tràn đầy cảm giác an toàn: “Bất quá hôm nay chú làm sao trước thời hạn trở lại rồi?”
Nói ngày mai mới trở về.
“Không yên tâm về em, cho nên muốn trở lại thăm một chút. Họ vŨ kia ở đây, anh sợ em bị bắt nạt.” Xoa xoa đầu của Đàm Tiểu Ân, sự thật chứng minh, lo lắng của anh không sai, trở lại một cái, Vũ Minh Hân liền đến tìm anh!
Nếu như anh không có trở lại, nói không chừng, Vũ Minh Hân sẽ đi tìm Âu Châu Du.
Nhắc đến Vũ Minh Hân, ctt trở nên thần thật hơn: “Hôm nay cô ta tìm chú, có phải đã nói chuyện giữa em và Đinh Cẩn đúng không?”
Vẻ mặt của Âu Minh Triết, trở nên có vài phần lạnh lùng, “Nói rồi.”
Mặc dù anh không thèm để ý, nhưng, Vũ Minh Hân nói với anh chuyện này, rõ ràng là muốn đối phó Đàm Tiểu Ân.
Cho nên, Âu Minh Triết vẫn là rất tức giận.
Đàm Tiểu Ân nhìn Âu Minh Triết, “cô ta là muốn đuổi em đi. Chuyện này chú đừng nhúng tay vào, giao cho em xử lý, được không?”
Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân, “em có thể sao?”
Đàm Tiểu Ân nói: “em muốn thử một chút.”
Nhìn ánh mắt khẩn cầu của cô, Âu Minh Triết nói: “Cũng được.”

Từ phòng làm việc đi ra, Đàm Tiểu Ân nhìn thấy Vũ Minh Hân đang đứng tại cửa phòng của Đinh Cẩn, không nhịn được đi tới.
Vũ Minh Hân mới vừa bị Đinh Cẩn quát một trận, còn buồn bực, liền thấy Đàm Tiểu Ân đi tới, hơn nữa, giờ phút này, bộ dáng của Đàm Tiểu Ân, thoạt nhìn còn rất sa sút, dường như gặp đả kích không nhỏ.
Nhìn bộ dáng kia, Đàm Tiểu Ân là nhất định phải bị đuổi ra ngoài.
Không đợi Đàm Tiểu Ân mở miệng, Vũ Minh Hân liền chủ động ngăn cản cô!
“Đàm Tiểu Ân!”
Đàm Tiểu Ân lạnh lùng nhìn quét mắt nhìn Vũ Minh Hân, trong mắt tràn đầy tức giận, “Tránh ra!”
Cô biết, mình càng tức giận, Vũ Minh Hân mới có thể càng vui vẻ, cho nên, Đàm Tiểu Ân diễn rất sâu.
Vũ Minh Hân ngăn Đàm Tiểu Ân lại, “Làm sao? Mới vừa bị Chú Âu đuổi đi, liền muốn chạy tới câu dẫn Đinh Cẩn?”
“Vậy thì thế nào?” Đàm Tiểu Ân nhìn Vũ Minh Hân, “cậu ta lúc trước là bạn trai của tôi… Cô phí hết tâm tư, đuổi tôi ra khỏi Nhà họ Âu, không phải là vì để cho tôi quay lại với cậu ta sao?”
Cô biết Vũ Minh Hân sợ nhất là cái gì, cho nên, cố ý giả bộ muốn cùng Đinh Cẩn hoà thuận.
Quả nhiên, Vũ Minh Hân nghe một chút, mắt đỏ lên, “Nghĩ hay quá ha! Đinh Cẩn đã đá cô lâu rồi, sẽ không cùng với cô ở chung một chỗ.”
“Nhưng vừa rồi cậu ta còn vừa mới muốn tái hợp với tôi đấy! Cô có phải là quên rồi?” Đàm Tiểu Ân nhìn Vũ Minh Hân, “cô phí hết tâm tư lấy được cậu ta từ tay tôi, cậu ta xưa nay đều chưa từng thích cô. Nếu như tôi là cô, nhất định sẽ cảm thấy rất mất thể diện!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.