Chương trước
Chương sau
Hắn nhìn Đàm Tiểu Ân, “Chúng ta yêu nhau lâu như vậy, em làm sao có thể nói quên là quên? Những thứ kia lời từng nói qua, em đều quên rồi sao?”
Ước định của bọn họ, còn có bao nhiêu việc chưa làm được…
Hiện tại, hắn muốn cùng cô tái hợp, đem những thứ kia không có làm xong toàn bộ làm xong.
“Đinh Cẩn.” Đàm Tiểu Ân thật là không thể tin được, hắn làm sao có thể vô sỉ như vậy!
lúc nói chia tay, hắn chưa hề nghĩ tới những thứ này, hiện tại, hắn chạy tới nói những thứ này, sẽ không cảm thấy quá khôi hài sao?
Hóa ra hắn chính là cùng Vũ Minh Hân một phe, nhất định phải đem mình từ nơi này đuổi ra ngoài, mới vừa lòng, đúng không?
Đang lúc này, ngồi ở một bên nhìn bọn họ Âu Minh Triết nhẹ nhàng khụ một tiếng, Đinh Cẩn cùng Đàm Tiểu Ân đều yên tĩnh lại.
Đàm Tiểu Ân cảm giác có chút phiền não, cũng có chút chột dạ, thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn anh…
Đinh Cẩn đối với Âu Minh Triết nói: “cháu là thật sự yêu Đàm Tiểu Ân, muốn đi cùng với cô ấy. Cho nên, hy vọng cậu có thể tác thành, để cho cô ấy cùng với cháu ở chung một chỗ.”
Âu Minh Triết chẳng qua là yêu cầu một cô dâu, người này là ai cũng không quan trọng. Nhưng hắn… Với hắn mà nói, toàn thế giới cũng chỉ có một Đàm Tiểu Ân.
Âu Minh Triết nhìn Đinh Cẩn, khóe miệng nâng lên một vết nhỏ nhẹ đường cong, “cháu nếu gọi cậu một tiếng cậu, lại như vậy cầu xin, cậu làm sao cam lòng cự tuyệt cháu?”
Ngữ khí của anh rất ôn nhu.
Đàm Tiểu Ân không dám tin tưởng nhìn anh, cho nên… Anh, đáp ứng?
Đáp ứng để cho cô cùng với Đinh Cẩn ở chung một chỗ?
Cũng vậy, cô cùng Âu Minh Triết bất quá chỉ là giao dịch, cô làm vợ của anh, anh thay cô đóng học phí.
Hiện tại Đinh Cẩn đều nói như vậy, cô làm sao có thể để cho anh không nhận người thân, lựa chọn giúp cô đây!
Trong mắt Đinh Cẩn ánh lên một tia mừng rỡ, “Cảm ơn cậu, cháu biết cậu hiểu cháu nhất.”
Âu Minh Triết nhìn về một bên không nói gì Đàm Tiểu Ân, cô cúi đầu, trên mặt chỉ có bi thương, anh hướng về phía Đàm Tiểu Ân hỏi: “Tiểu Ân, nguyện ý cùng Đinh Cẩn lần nữa ở một chỗ sao?”
Đàm Tiểu Ân không nghĩ tới anh sẽ hỏi câu này, hơn nữa, hỏi đến bình tĩnh như vậy.
Rõ ràng trước, anh còn nói, cô là vợ của anh, anh đối với cô tốt như vậy…
Nhưng là bây giờ, anh giống như là một người xa lạ.
Đàm Tiểu Ân nhìn Âu Minh Triết một cái, nói: “Xin lỗi, tôi không nguyện ý. Tôi cùng cậu ta đã chia tay, cùng với chú ở chung một chỗ là tôi cam tâm tình nguyện. Nếu như chú không thích tôi nữa, tôi có thể rời đi nơi này. Nhưng mà, chú không có quyền miễn cưỡng tôi cùng với ai ở chung một chỗ.”
Cho dù là Âu Minh Triết mở miệng để cho cô cùng với Đinh Cẩn ở chung một chỗ, cô cũng sẽ không nguyện ý.
Đinh Cẩn nhìn Đàm Tiểu Ân, “Đàm Tiểu Ân, em có phải là ngốc hay không?”
Thật giống như mình đang cưỡng bách cô vậy.
Hắn rõ ràng là đang giúp cô!
Đàm Tiểu Ân không cho là đúng nhìn Đinh Cẩn, thậm chí liền một câu nói cũng không muốn nói với hắn, chẳng qua là đối với Âu Minh Triết nói: “Nếu như chú không có chuyện gì, tôi liền đi ra ngoài trước.”
Từ đầu tới cuối, Đinh Cẩn ở trong mắt cô, giống như là không khí. Hắn làm đầy đủ mọi thứ, đều câu không nổi cô một chút tâm tình.
Đàm Tiểu Ân đang chuẩn bị rời đi, lại nghe thấy Âu Minh Triết nói: “Chờ một chút.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.