Âu Minh Triết cũng không thích ngọc thạch, thường ngày không có hứng thú đối với những thứ này. Nhưng… Anh nhìn thấy người khác dỗ Đàm Tiểu Ân, trong lòng liền cao hứng.
Hơn nữa, nếu như anh đặc biệt mua cho Đàm Tiểu Ân thứ quý giá gì, Đàm Tiểu Ân cũng chưa chắc đã nhận.
Khối ngọc thạch này vô cùng đặc biệt, thoạt nhìn cũng thật thích hợp Đàm Tiểu Ân.
Cho nên, ông chủ mập đưa lễ vật này, đưa thật hợp tâm ý của anh.
Anh nói: “Nếu tổng giám đốc Trương có lòng thành, em cứ nhận đi!”
Hôm nay là lần đầu tiên mở miệng nhắc tới họ của ông chủ mập, Đàm Tiểu Ân mới biết người này họ Trương, ông chủ mập trong nháy mắt cảm thấy vô cùng vinh hạnh.
Có thể làm cho Âu Gia nhớ kỹ họ của ông ta, đã không dễ dàng.
Âu Minh Triết đem ngọc thạch đặt vào trong tay Đàm Tiểu Ân, giống như chỉ coi nó là một tảng đá mà thôi, cũng không sợ cô làm mất.
Anh đồng thời mở miệng, nói với ông chủ mập:
“Ngày mai tới công ty bàn chuyện hợp đồng.”
Ông chủ mập đầu tiên là sửng sốt một chút, ngay sau đó phản ứng lại, Âu Minh Triết đây là, đồng ý cùng ông ta hợp tác!
Âu Minh Triết gần đây mới từ Nhà họ Dương nơi đó cướp đất, mảnh đất này đối với bọn họ như vậy xí nghiệp tới nói, quả thật là chính là khối phát tài bảo địa.
Có thể cùng Âu Minh Triết hợp tác, dù là uống chút canh, tiền lợi nhuận của công ty bọn họ trong mấy năm tương lai cũng không lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378697/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.