Chương trước
Chương sau
Âu Minh Triết cũng không thích ngọc thạch, thường ngày không có hứng thú đối với những thứ này. Nhưng… Anh nhìn thấy người khác dỗ Đàm Tiểu Ân, trong lòng liền cao hứng.
Hơn nữa, nếu như anh đặc biệt mua cho Đàm Tiểu Ân thứ quý giá gì, Đàm Tiểu Ân cũng chưa chắc đã nhận.
Khối ngọc thạch này vô cùng đặc biệt, thoạt nhìn cũng thật thích hợp Đàm Tiểu Ân.
Cho nên, ông chủ mập đưa lễ vật này, đưa thật hợp tâm ý của anh.
Anh nói: “Nếu tổng giám đốc Trương có lòng thành, em cứ nhận đi!”
Hôm nay là lần đầu tiên mở miệng nhắc tới họ của ông chủ mập, Đàm Tiểu Ân mới biết người này họ Trương, ông chủ mập trong nháy mắt cảm thấy vô cùng vinh hạnh.
Có thể làm cho Âu Gia nhớ kỹ họ của ông ta, đã không dễ dàng.
Âu Minh Triết đem ngọc thạch đặt vào trong tay Đàm Tiểu Ân, giống như chỉ coi nó là một tảng đá mà thôi, cũng không sợ cô làm mất.
Anh đồng thời mở miệng, nói với ông chủ mập:
“Ngày mai tới công ty bàn chuyện hợp đồng.”
Ông chủ mập đầu tiên là sửng sốt một chút, ngay sau đó phản ứng lại, Âu Minh Triết đây là, đồng ý cùng ông ta hợp tác!
Âu Minh Triết gần đây mới từ Nhà họ Dương nơi đó cướp đất, mảnh đất này đối với bọn họ như vậy xí nghiệp tới nói, quả thật là chính là khối phát tài bảo địa.
Có thể cùng Âu Minh Triết hợp tác, dù là uống chút canh, tiền lợi nhuận của công ty bọn họ trong mấy năm tương lai cũng không lo rồi.
Vì cơ hội này, cùng ông ta cùng vài công ty khác, đã sớm tranh nhau bể đầu chảy máu.
Lại không nghĩ rằng, Âu Minh Triết dĩ nhiên dễ dàng như vậy cho ông ta.
Lý Sơn ở một bên nghe thấy lời của Âu Minh Triết, cảm thấy Ngài Âu quả thực là điên rồi.
Vốn Tổng giám đốc Trương là do anh ta sắp xếp, phía sau còn xếp hàng hết mấy cái, dự định để cho Âu Minh Triết lần lượt gặp từng người sau đó mới quyết định lựa chọn hợp tác với ai.
Anh ta không nghĩ tới, Ngài Âu đem cơ hội này cho Tổng giám đốc Trương dễ dàng như vậy.
Chẳng lẽ cũng bởi vì đối phương đưa Đàm Tiểu Ân một tảng đá?
Quả thực, tảng đá này thoạt nhìn cũng không tệ lắm, nhưng, cùng Tổng giám đốc Trương muốn từ bọn họ cái này lấy được đến lợi ích so sánh, quả thực là một góc băng sơn, chín trâu mất sợi lông.
Hơn nữa, Âu Minh Triết bình thường không bị mua chuộc dễ dàng như vậy!
Từ khi có Đàm Tiểu Ân, Lý Sơn phát hiện, Ngài Âu liền như đang vào thời kỳ cưng vợ không còn thuốc chữa

Ăn cơm, đem Đàm Tiểu Ân cùng Âu Minh Triết tiễn ra cửa, ông chủ mập mới thở phào nhẹ nhõm.
Nếu không phải là ông ta phản ứng kịp thời, đắc tội Đàm Tiểu Ân, hôm nay làm ăn thất bại phỏng chừng cũng không biết tại sao.
Sau khi ăn cơm xong, Đàm Tiểu Ân và Âu Minh Triết đi ra, Âu Minh Triết nói: ” buổi chiều anh có chút việc, để cho Lý Sơn đưa em về?”
“Không cần.” Đàm Tiểu Ân nói: “em ngồi xe về là được rồi.”
Âu Minh Triết nhìn cô một cái: “Bên ngoài trời nóng.”
“Thật sự không cần đâu.” Đàm Tiểu Ân nhìn Âu Minh Triết một cái, nhịn không được bật cười, “Em cũng không phải là trẻ con, ra ngoài ngồi xe còn không biết?”
Thật nếu để cho Lý Sơn đưa cô về, cô thành cái gì?
Cô nhìn Âu Minh Triết, “chú, chú như vậy không sợ làm tôi càng ngày càng lười sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.