Chương trước
Chương sau
Chỗ ăn cơm hẹn tại trong khách sạn, mời Âu Minh Triết ăn cơm, đều sẽ sắp xếp tại trong nhà hàng cao cấp, ăn ngon hay không không trọng yếu, trọng yếu chính là mặt mũi.
Đàm Tiểu Ân ở bên cạnh Âu Minh Triết, nói: “Chúng ta ăn cơm ở chỗ này à?”
Âu Minh Triết nói: “Ừm.”
“Nghe nói những thứ kia ăn không ngon, lại rất mắc.” Đàm Tiểu Ân cảm thấy có chút lãng phí.
Lý Sơn nói: “Chỗ ăn cơm là người khác đặt, cô ăn thì liền ăn đi!”
Dù sao tới dùng cơm đều là bàn công việc, nơi nào còn lo đồ ăn có ngon hay không đây?
Một giây kế tiếp, lại nghe thấy Âu Minh Triết nói: “Lần sau bảo bọn họ chuyển sang nơi khác.
“…” Lý Sơn hận không thể trợn trắng mắt, Ngài Âu, ngài coi như cưng bà xã thì thôi nhưng cưng thành như vậy cũng hơi quá đáng rồi ạ!
Kết quả bọn họ mới từ trong thang máy đi ra, liền thấy Đinh Cẩn cùng Vũ Minh Hân đi ra từ một thang máy khác.
“Tiểu Ân, Chú Âu.” Mặc dù trước bị Âu Minh Triết dạy dỗ qua một lần, nhưng Vũ Minh Hân cũng không oán giận câu nào, ở trước mặt Âu Minh Triết, vẫn là bộ dáng rất lễ phép .
Cô ta không ngốc, nếu như cô ta cùng Âu Minh Triết kết thù, còn đối với Âu Minh Triết hờ hững, như vậy sau này, nếu cô ta muốn gả cho Đinh Cẩn, quả thực là đã khó lại càng khó hơn.
Ánh mắt Đinh Cẩn rơi vào trên người Đàm Tiểu Ân, nhàn nhạt nhìn thoáng qua, sau đó cùng Âu Minh Triết chào hỏi, ” Chào Cậu.”
Âu Minh Triết đáp một tiếng, bởi vì Vũ Minh Hân ở đây, hắn cũng không muốn tỏ thái độ gì nhiều.
Lý Sơn nói: “Các người tại sao lại ở chỗ này?”
“Qua tới ăn một bữa cơm.” Vũ Minh Hân mỉm cười cùng Lý Sơn chào hỏi, “chào chú Lý.”
Lý Sơn đối với cô ta cũng không quá nhiệt tình.
Anh ta biết, Âu Minh Triết không thích Vũ Minh Hân, mà anh ta là người của Âu Minh Triết, dĩ nhiên phải vì sở thích của ông chủ àm tính toán, tránh chọc Âu Minh Triết mất hứng.
Đàm Tiểu Ân nhìn Đinh Cẩn cùng Vũ Minh Hân như nhìn không khí.
Đinh Cẩn mở miệng: “Chào Mợ.”
Đây là hắn lần đầu tiên chào hỏi Đàm Tiểu Ân như vậy, Đàm Tiểu Ân không nhịn được liếc hắn một cái, đây là có bệnh?
Trước đánh chết cũng không gọi, hiện tại là vì sao?
Đinh Cẩn không bỏ lỡ sự kinh ngạc trong mắt Đàm Tiểu Ân, khóe miệng không tự chủ nhếch lên.
Vũ Minh Hân nhìn lấy Đàm Tiểu Ân, vô cùng nhiệt tình nói: “Tiểu Ân, sắp khai giảng rồi, lúc tựu trường, chúng ta cùng đi báo danh chứ?”
Đàm Tiểu Ân nói: “Không cần đâu.”
Cùng người phụ nữ này đi báo danh?
Trừ phi não cô bị úng nước rồi.
Dù bộ dáng lạnh nhạt của Đàm Tiểu Ân như thế, Vũ Minh Hân cũng chưa từ bỏ ý định, “Tiểu Ân, chuyện lúc trước mình biết lỗi rồi, nhìn tại trước kia, cậu tha thứ cho mình, có được hay không?”
Thật giống như cô ta chẳng qua là không cẩn thận phạm sai lầm, cũng không phải cố ý muốn tổn thương Đàm Tiểu Ân.
Đàm Tiểu Ân lúc trước còn thân với Vũ Minh Hân, thì luôn là tin tưởng cô ta, cảm thấy Vũ Minh Hân là người tốt, nhưng là bây giờ…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.