Lúc đầu nếu không có cô thì Vũ Minh Hân đã không thể ở cùng Đinh Cẩn được.
Mà nay Vũ Minh Hân lấy cô làm bàn, đạp về phía trước rồi tận lực khoe khoang trước mặt cô. Việc này khiến cô khá bực mình.
Có điều cô không thể nào vô lý không cho hai người ở bên nhau được a!
Vũ Minh Hân nhếch nhếch khóe miệng: “Cô cũng không vừa mà! dù sao còn có Chú Âu bên cạnh, chúc cô tân hôn hạnh phúc.”
Câu nói này của Vũ Minh Hân rõ ràng mang theo ý nói mỉa mai.
Âu Minh Triết dù cường quyền nhưng cuối cùng là một người tàn tật, không còn là một đại lão uy quyền hô phong hoán vũ như trước đây.
Mà Đinh Cẩn của cô, tiền đồ không thể đo lường được.
Vũ Minh Hân khoe khoang xong trước mặt Đàm Tiểu Ân liền gửi tin nhắn cho Đinh Cẩn: “em đã đặt vé đến Đại Lý rồi, Sáng thứ bảy, anh trực tiếp đến sân bay hay là em đến nhà anh trước rồi chúng ta cùng đi với nhau?”
Quan hệ của cô và Đinh Cẩn không nóng cũng không lạnh, cô luôn cảm thấy Đinh Cẩn không nhiệt tình cho lắm, Vũ Minh Hân hi vọng có thể xác định quan hệ giữa cô và Đinh Cẩn nhanh một chút.
dù sao cô ta đã mười tám tuổi rồi, không còn nhỏ nhắn gì nữa.
Đinh Cẩn ngồi trong phòng, cả người còn chưa hồi phục, mặt trời thiêu đốt một tầng da trên người anh, khuôn mặt nóng ran đau nhức, nhưng việc khiến anh ngột ngạt nhất là phản ứng của Đàm Tiểu Ân.
Lúc này tin nhắn của Vũ Minh Hân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378671/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.